- Không có? Thật sự không có hả? - Cố Thiên Vương kinh ngạc khi nghe câu trả lời của Lưu Ly. Cô quay lại nhìn anh ta, nhạt nhẽo hỏi: 
- Tôi nhất định phải thích ai bây giờ sao? 
Người đàn ông vểnh môi, tỏ vẻ không thuyết phục: 
- Trông cô cũng không còn nhỏ mà, ở độ tuổi này thì thường phải yêu đương mãnh liệt lắm chứ. 
Lưu Ly cau mày, cảm thấy thật nực cười: 
- Anh quản được chắc! 
Nói rồi, đám người lại tiếp tục trò chơi, con quay xoay vòng trên mặt đất, Lưu Ly như nhớ ra cái gì đó, quay sang nhìn Mặc Khiết Thần, nhỏ giọng hỏi: 
- Lúc nãy anh nhìn tôi là có ý gì? 
Thế nhưng người đàn ông không trả lời cô, chỉ im lặng nhìn đi chỗ khác. Lưu Ly bị ăn bơ đến ngốc nghếch, trong đầu cô hiện lên rất nhiều chấm hỏi. 
"..." 
Gì vậy chứ? Lên cơn à? 
Lần này, mũi tên chỉ vào ô màu đen, hiển nhiên đã đến lượt của Cố Thiên Vương. Lưu Ly đương nhiên không bỏ qua cơ hội này, ngay lập tức chớp lấy: 
- Đến lượt anh rồi, chọn thật hay thách? 
Cố Thiên Vương cười cười, tỏ vẻ sảng khoái chấp nhận: 
- Đã chơi thì phải chịu chứ, chọn nói thật đi! 
"..." 
Chấp nhận chịu chơi còn chọn nói thật, rõ là lươn lẹo. 
He he, nếu chọn thử thách, Lưu Ly tống cho anh một đống rượu thì sao? Anh vẫn còn khôn lắm. 
Những tưởng đã thoát khỏi móng vuốt tử thần nhưng Lưu Ly nào dễ dàng cho thoát như vậy, cô nhếch môi ẩn ý, hỏi: 
- Anh đã từng yêu ai thật lòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tinh-am-tham-om-lay-em/1722724/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.