Cố Thiên Vương nhìn một lượt cô gái từ trên xuống dưới, cau mày hỏi:
- Cô là ai chứ?
- Tôi là ai không quan trọng, dù sao cũng sẽ không làm hại đến các anh. - Cô gái tùy tiện đáp một câu, vô tình khiến Cố Thiên Vương tức hộc máu.
"..."
Cái gì mà không quan trọng chứ? Ở đâu xông sồng sộc vào nhà người ta, hỏi thì không chịu nói tên, người gì chứ người bình thường ai làm vậy?
- Này, tôi nói cô... - Người đàn ông tiến tới muốn giải quyết nhưng liền bị Mặc Khiết Thần chặn lại, anh liếc mắt nói với cô gái:
- Cô vào đi, cần gì thì cứ nói với người làm.
Dứt lời, cô gật đầu bước đi. Cánh cửa căn phòng đóng lại, Cố Thiên Vương đứng một bên nổi nóng gạt phăng cánh tay anh ra, khó hiểu hỏi:
- Sao cậu lại để cô ta vào đó? Lỡ như có chuyện gì xảy ra thì sao?
Mặc Khiết Thần mím môi, hai tay áp vào nhau phủi đất cát dính trên người, lạnh nhạt lên tiếng:
- Nếu cô ta muốn giết Sở Lưu Ly thì sẽ không tốn công giúp chúng ta chạy thoát.
Dừng một chút, anh hướng người về phía một căn phòng:
- Qua đây đi, tôi có chuyện muốn nói với cậu.
Cố Thiên Vương bực bội lẩm bẩm vài câu, nhưng vẫn đi theo, lúc lướt ngang qua một người hầu, anh tiện thể dặn dò cô ta:
- Chuẩn bị cho tôi hai bộ quần áo sạch sẽ.
...
Ở bên trong căn phòng, cô gái ngồi xuống cạnh giường Lưu Ly, nhìn những vết thương trên cơ thể, ánh mắt cô trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tinh-am-tham-om-lay-em/1722720/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.