Gió mạnh dần, trời mưa bất chợt.
Mưa thu lất phất rơi, ý thu thêm nồng đượm.
Giá lạnh len lén ùa về.
Bước qua cửa Nguyệt Động vào sân trước, cả Long Phi lẫn Thiết Hổ đều lập tức cứng người như đột nhiên rơi tõm vào một hồ băng lạnh giá.
Cả bốn gã bổ khoái nằm lăn lóc trong lùm hoa.
Long Phi nhảy đến, tóm lấy một gã, hỏi dồn: “Kẻ nào gây ra chuyện này?”
Thiết Hổ cũng vội vàng tiến đến hỏi: “Thế nào?”
Long Phi đáp: “Bị điểm huyệt!” chàng giải huyệt cho bổ khoái trong taymình rồi nhanh như cắt giải nốt huyệt đạo cho ba gã kia. Cả bốn từ từtỉnh lại, mặt tên nào cũng tái mét kinh hãi.
Thiết Hổ ngay lập tức hỏi: “Ai điểm huyệt các người?”
Bốn gã khi ấy mới hiểu đã xảy ra chuyện gì, nhưng đều lắc đầu bất lực.
Thiết Hổ chỉ vào bổ khoái cao tuổi nhất: “Ngươi nói!”
Gã đó chỉ lắc đầu: “Bỉ chức cũng không rõ đã xảy ra chuyện gì, mắt vừa hoa lên đã mê đi rồi”.
Thiết Hổ to tiếng: “Cả bóng người cũng không thấy sao?”
Cả bốn gã cùng lắc đầu.
Thiết Hổ giận dừ quát lớn: “Đồ ăn hại!”
Long Phi quay người đi vào đại đường, Thiết Hổ vội bước theo.
Trong đại đường cũng có bốn bổ khoái ngã trên sàn.
Bạch Tam Nương vẫn gục cạnh bàn bát tiên, thi thể mất đầu của Tiêu Nhược Ngu vẫn nằm yên trên bàn. Máu đã ngừng chảy nhưng chưa đông lại được.
Còn Tử Trúc?
Long Phi đảo mắt nhìn bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tich-dich/2038341/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.