Khung cảnh sơn trang mỗi lúc một thêm u ám tiêu điều.
Quái nhân đó chạy thục mạng đến tiểu lâu của Tiêu Ngọc Lang, nơi cất giữ những con thằn lằn gỗ.
Long Phi truy theo dấu kẻ chạy trốn, chẳng mấy chốc đã vượt qua ThiếtHổ. Từ trên cao chàng nhìn thấy quái nhân chạy về phía sân sau trangviện, liền hét lên chỉ đường cho Thiết Hổ. Quái nhân đã đến được tiểulâu của Bạch Tiên Quân.
Long Phi dừng trước tiểu lầu, Thiết Hổ cũng hổn hển chạy đến nơi.
Long Phi thốt lên: “Đằng này!”
Hai người tìm hết trong ngoài tiểu lầu nhưng quái nhân đã không còn tăm tích.
Hắn ta rốt cuộc đã chạy đi đâu?
Long Phi nhảy qua cửa số ra bãi cỏ hoang bên ngoài. Phía sau tiểu lâubỗng cất lên tiếng gọi của Thiết Hổ: “Long Phi, huynh qua bên này xem!”
Long Phi chạy qua bên chỗ Thiết Hổ: “Huynh phát hiện dấu vết gì vậy?”
Thiết Hổ lắc đầu cười gượng: “Hay là hắn đã hóa thành khói trắng bay lên trời rồi”.
Long Phi lắc đầu: “Rõ ràng ta nhìn thấy quái nhân đó trốn vào trong tiểu lâu này mà!”
Thiết Hổ hỏỉ: “Vậy thì bây giờ hắn đâu?”
Long Phi nói: “Cửa sổ đằng sau bị vỡ, nhưng không biết hắn chạy đường nào?”
Thiết Hổ nói: “Không có chút dấu tích nào sao?”
Long Phi lắc đầu: “Đều không phát hiện ra!”
Thiết Hổ nghiến chặt răng: “Hảo tiểu tứ, ta lại để ngươi chạy thoát mất!”
Vừa nói dứt lời, hai người bỗng nghe tiếng âm thanh vọng lại từ phía bức tường sát vách:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tich-dich/2038335/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.