Đêm khuya.
Mưa lâm thâm, gió càng ngày càng mạnh.
Vòng qua hai chỗ ngoặt, Long Phi đã đến trước Đinh gia trang.
Chần chừ một lúc, chàng bước đến rung khoen cổng. Phải đến lần thứ ba, cửa mới mở ra.
Trong cửa là một lão nhân, tay xách đèn lồng, tóc bạc trắng nhưng sắc diện vô cùng quắc thước.
Lão giơ cao đèn, cố nhìn Long Phi: “Ai vậy?”
“Thọ lão bá, là tiểu điệt đây mà!”
Ông lão đó chính là Đinh Thọ, gia nhân kỳ cựu của Đinh gia trang. Nhìnrõ Long Phi, ông không giấu nổi vẻ mừng rỡ: “Hóa ra là Long công tử!”,nói rồi mau mắn mở cổng: “Mau vào đi, kẻo ướt hết bây giờ!”
“Tiểu điệt thật đã làm phiền lão bá rồi” - Long Phi nói vẻ hối lỗi.
Đinh Thọ xua tay: “Lão đây đâu có ngủ sớm như vậy!”, nói rồi đỡ dâycương trong tay Long Phi: “Đã ba năm không gặp, công tử vẫn như ngàynào, tuấn tú phong độ, nhã nhặn lễ phép”.
Long Phi chưa kịp đáp lại thì Đinh Thọ đã tiếp lời: “Phải rồi, sao ba năm rồi cậu không về chơi? Tiểu thư nhà tôi mong cậu lắm!”
Long Phi cười: “Lão bá, Tiểu thư vẫn khỏe?”
“Vẫn khỏe, chỉ có ngày nào cũng ngóng cậu!”
“Giờ này chắc cô ấy đi ngủ rồi?”
Đinh Thọ lắc đầu: “Sáng sớm nay Tiểu thư đi thăm bà ngoại ở trấn bên cạnh, mai mới về”.
Long Phi thăm dò: “Lão bá, bên ấy có việc gì vậy?”
Đinh Thọ lắc đầu: “Không có việc gì, chỉ là đi thăm thôi mà”.
Tâm trí Long Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tich-dich/2038316/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.