Cho dù cô có mắng thế nào, mắng đến mười tám đời tổ tông nhà anh, mắng đến miệng khô lưỡi khô, anh vẫn duy trì nụ cười ôn hòa, chưa từ bỏ ý định bám sau cô.
“Cái gối thêu hoa chết tiệt, anh điếc có phải không? Tôi bảo anh cút a!” Dọc theo đường đi, cô bực bội không thể nhẫn nhịn đành rống lên, hai mắt trừng lớn. Nếu không phải cả đêm đi bộ đường núi, khí lực đã sớm dùng hết, cô thật sự sẽ xông lên trước đánh anh vài cái.
“Mèo con, anh đã nói rồi, trước khi đạt được mục đích, anh sẽ không rời đi.” Anh nhẹ nhàng bâng quơ đáp, thấy cô do mỏi mệt mà hai chân sắp nhũn ra, còn rất phong độ thân sĩ đưa tay muốn đỡ.
Nhưng mà Hạ Lan lại không cảm kích, cô hung ác hất hai tay anh.“Không được gọi tôi như vậy!” Ngữ khí nghe cứ như gọi con mèo con nhà anh ta a.
“Em không thích cái tên này sao? Mèo con.” Miệng anh tiếp tục nở nụ cười, nhắm mắt theo đuôi bám phía sau cô.“Cách xưng hô này rất hợp với em mà, em rất giống mèo nhỏ, xinh đẹp,lợi hại, đôi lúc hung bạo và tùy hứng. Anh rất thích gọi em như vậy, thậm chí có thể gọi em như vậy cả đời.”
Cô đứng tại chỗ một lúc,sau đó ngẩng đầu lên nhắm chặt mắt, hai đấm tay nắm chặt, toàn thân tức đến phát run.“Con mẹ nó, tôi đã trêu ai chọc ai, anh theo tôi làm gì sao không bám người khác a, cố tình muốn cắn lấy tôi không buông?”
Thương Trất Phong đưa tay mơn trớn mái tóc dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-thi-thuc-nu/119800/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.