Bầu trời bị vô số tầng mây bao phủ, ngẫu nhiên còn truyền đến vài tiếng sấm, tia chớp cắt ngang qua phía chân trời làm nền cho sắc trời âm u.
Tuy rằng hiện tại là buổi chiều, nhưng bầu trời gần như tối đen, trên núi, gió thổi mạnh mẽ, cho thấy không lâu sau sẽ mưa to.
Một chiếc xe hơi màu bạc có rèm che chạy trên đường núi, cuối cùng dừng lại trước một căn nhà cũ nát. Trong đình viện rộng lớn gần nhà,có hơn mười đứa bé đang chơi đùa, âm thanh huyên náo tràn đầy vui vẻ.
Thương Trất Phong gọn gàng mở cửa,dựa vào bên cạnh xe,bên dưới đôi mày rậm là hai con ngươi đen mê người, im lặng nhìn khung cảnh trước mắt. Anh mặc bộ tây trang vừa thân thể rất cầu kỳ, không hề có nếp nhăn, cùng với khí chất tao nhã như học giả, làm anh trông thật ôn hòa mà an toàn. Khóe miệng của anh theo lễ phép mỉm cười, hai tay thon dài như nghệ thuật gia, khiến cho người ta thực dễ dàng lơ là cảnh giác, cặp con ngươi đen kia còn ngẫu nhiên hiện lên hào quang lợi hại.
Anh theo tư liệu Đỗ Phong Thần đưa cho, tìm hồi lâu mới thấy căn nhà ở sâu trong núi này. Nếu không phải chuyện quá khẩn cấp, anh cũng sẽ không đích thân ra tay. Chính là, nhìn đám trẻ con kia sung sướng tươi cười, anh không thể không hoài nghi, Đỗ Phong Thần từ trước tới nay có năng lực thu thập tình báo vốn rất kinh người, không lẽ cũng có lúc sai ?
Dù sao, tòa nhà này thật giống cô nhi viện, người anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-thi-thuc-nu/119798/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.