Trương Quả Lão vừa hỏi vừa nhìn khắp người chàng, như thể xem chàng để chiếc Thiết tiêu ở đâu, bởi lão chỉ thấy có độc một chiếc trúc tiêu lủng lẳng bên cạnh sườn chàng.
Tiết Thiếu Lăng đỏ mặt phân trần :
- Vì vãn bối không cẩn thận đã để mất chiếc Thiết tiêu của Tang lão tiền bối trong khách sạn tại Nhữ Châu.
Trương Quả Lão cười mỉa :
- Chiếc Thiết tiêu đã mất? Như vậy lão làm sao dám tin ngươi?
Tiết Thiếu Lăng tha thiết :
- Vãn bối không dám nói ngoa, chính một lão đạo nhân đã đánh cắp Thiết tiêu và để lại chiếc trúc tiêu này cho vãn bối.
Chàng vừa nói vừa chỉ vào chiếc trúc tiêu bên cạnh sườn.
Trương Quả Lão trầm gương mặt, gằn giọng :
- Người trẻ tuổi ơi! Ngươi nghe ở đâu câu chuyện đó rồi đến đây định lừa ta?
Lão bật cười ha hả, tiếp :
- Ha ha! Suýt chút nữa ta đã mắc mưu ngươi rồi.
Tiết Thiếu Lăng run giọng, khẩn khoản :
- Cầu xin lão tiền bối xét lại.
Trương Quả Lão khoác tay :
- Đừng nói gì hơn! Đừng! Dù thực sự Tang lão đầu bảo ngươi đến đây, ta cũng không giúp gì được.
Lão bước tới, chụp lấy địa bàn, tay kia nện gậy xuống nền nhà cộp cộp, tỏ vẻ sắp sửa xuất ngoại.
Dù đã có lời Vưu sư phó dặn dò nên chiều chuộng Trương Quả Lão, song thấy lão quá lạnh nhạt cao ngạo, vốn tánh quật cường, chàng không chịu nổi thái độ đó toan nói lời cáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-thanh-than-tieu/2348272/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.