Tiết thần y gật đầu :
- Đương nhiên là có thể trị được, nhưng ít nhất cũng phải một thời gian, từ mười hôm đến nửa tháng mới hoàn toàn bình phục. Người bịnh không được rời khỏi giường và cần phải giữ sự yên tịnh tuyệt đối. Đừng làm gì phiền nhiễu đến người bịnh trong thời gian tịnh dưỡng.
Tiết Thiếu Lăng cười thầm, biết nghĩa phụ bảo thế là có ý dọn đường cho chàng thoát khỏi nơi này.
Bỗng có tiếng nữ nhân từ bên ngoài vọng vào :
- Đường chủ đến!
Tiếng chân người vang lên nơi cửa, lão già áo xanh từ từ bước vào.
Thiên Lang Trảo Đổng Bách Xuyên và Tiết thần y cùng đứng lên.
Lão già áo xanh vòng tay về phía Tiết thần y trầm giọng thốt :
- Bao lâu nay nghe đại danh của Tiết thần y bổn tòa hết sức ngưỡng mộ mong có dịp được thấy tôn nhan, bất ngờ hôm nay vì thương thế của vị tiểu huynh đệ này lại phải làm phiền đến bậc thánh thủ thành mất cái vẻ kính trọng, bổn tòa áy náy vô cùng.
Tiết Thiếu Lăng cười thầm, nghĩ :
- Nói hay chưa? Ta đã thành tiểu huynh đệ của lão tự bao giờ?
Đổng Bách Xuyên tưởng cần phải giới thiệu một câu :
- Tiết huynh! Vị này là Lăng đường chủ, vị đứng đầu ba Đường của bổn môn.
Tiết thần y vòng tay, khẽ nghiêng mình :
- Lão phu không dám nhận sự quá tặng của Đường chủ. Đường chủ khiêm nhượng vô cùng, chứ thanh danh của Đường chủ trên giang hồ còn ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-thanh-than-tieu/2348262/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.