Tiết Thiếu Lăng nhận định phương hướng xong liền theo con đường nhỏ đi vào khu rừng rậm, đi quanh co một lúc đã đến phía hữu tòa cổ miếu.
Đảo mắt quan sát bốn phía một lượt không thấy gì khả nghi, chàng nhún chân nhảy lên tàn cây thu mình ngồi nấp, đoạn nhìn vào bên trong miếu.
Chỗ chàng nấp không xa miếu bao nhiêu nên thấy được bên trong rất rõ ràng.
Ngôi miếu không lớn lắm, chỉ gồm ba gian. Phần đại điện chiếm độ nửa diện tích, trước đại điện có một khoảnh sân hẹp.
Nơi áng thờ có một ngọn đèn sáp đỏ duy nhất khá to, tỏ ánh sáng rực soi tỏ mọi đồ vật.
Trước áng thờ có đặt ba chiếc ghế theo hình chữ Phẩm, nơi ghế phía hữu có một lão nhân đang ngồi nét mặt nghiêm nghị.
Lão nhân trọc đầu vận chiếc áo màu tro.
Tiết Thiếu Lăng biết ngay là đêm hôm nay bọn này có một cuộc họp bàn gì đó, và lão trọc áo màu tro không phải là tay đầu não bởi chiếc ghế giữa vẫn còn bỏ trống, mà kẻ chủ tọa thì không bao giờ có mặt sớm hơn ai hết.
Vừa lúc đó, một đại hán vận áo đen, loại áo của bọn sai dịch bước vào cửa điện, đi đến trước lão trọc áo màu tro cúi đầu cao giọng :
- Thuộc hạ số tám trong đội Thần Sai xin ra mắt Đường chủ.
Lão trọc vẫy tay :
- Miễn lễ! Còn số bảy đâu? Đã xảy ra việc gì chăng?
Thần Sai viên số tám đứng lên, nghiêng mình tường trình :
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-thanh-than-tieu/2348248/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.