Tiết Thiếu Lăng vội bước theo lão.
Gian nhà dọn dẹp hết sức sạch sẽ, vật dụng trang trí thì rất đơn giản, chỉ có một đỉnh lư đồng, nhang tỏa khói nghi ngút. Quanh đỉnh lư là những dụng cụ dùng trong việc bói toán, hai bên có ghế ngồi, mỗi bên hai chiếc.
Cửu Nghi tiên sinh đặt viên đá lên mặt bàn rồi quỳ xuống lạy tám lạy.
Tiết Thiếu Lăng kinh ngạc thầm nghĩ :
- “Lão này làm gì kỳ quái thế? Ai lại đi lạy một viên đá?”
Lạy xong, Cửu Nghi tiên sinh đứng lên, hướng sang Tiết Thiếu Lăng vòng tay thốt :
- Lão phu không hay tiểu huynh đệ thừa lịnh ân sư mà đến nên thất lễ nghinh tiếp mong tiểu huynh đệ tha thứ cho.
Tiết Thiếu Lăng giật mình.
Thế ra, lão tiều phu chính là Vô Nghi tẩu sao?
Cửu Nghi tiên sinh tươi hẳn nét mặt, điểm một nụ cười hòa dịu tiếp nối :
- Hơn ba mươi năm qua rồi lão phu không có dịp trông thấy dung nhan ân sư, bỗng hôm nay tiểu huynh đệ gặp người ở đâu? Vậy tiểu huynh đệ lãnh chỉ dụ đến đây?
Tiết Thiếu Lăng hết sức kỳ quái :
- Lão tiều phu chỉ trao cho chàng một viên đá, bảo chàng quăng vào trận chứ có dặn dò gửi gắm gì đâu, tại sao tiên sanh lại nói có chỉ dụ?
Chàng đem sự việc gặp lão tiều phu bên ngoài cửa động, thuật lại cho tiên sanh nghe.
Cửu Nghi tiên sinh bật cười ha hả :
- Lão phu đã bố trí thạch trận bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-thanh-than-tieu/2348240/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.