Trương Tài Bửu lau mồ hôi trán rịn to bằng hạt đậu, đảo mắt nhìn quanh.
Hắn trông thấy phụ nhân áo xanh vẫn đang ngồi trên chiếc ghế mà Lục Môi Bà vừa rời khỏi, nụ cười vẫn ngạo nghễ trên môi.
Nụ cười của phụ nhân áo xanh trông cực kỳ quái dị, đáng kinh khiếp vô cùng.
Trương Tài Bửu hoảng quá, phải tựa lưng vào vách cho khỏi ngã lăn ra đất, hắn rú lên :
- Còn! Còn! Ma đang ngồi trên ghế của má nuôi đó.
Lục Môi Bà quắc mắt nhìn ra sau về phía chiếc ghế của mình thì vẫn không thấy ai, lão bà tức quá hét lên :
- Con ma đó là nam hay nữ?
Trương Tài Bửu líu lưỡi :
- Nữ! Nữ! Con ma đó mặc áo xanh! Trời ơi, ma đánh tôi rồi má nuôi ơi, nó tát vào mặt tôi rồi.
Hắn đưa tay lên bưng một bên má, thụt lùi lại phía sau, rồi bỗng ngã lăn ra đất hôn mê luôn.
Lục Môi Bà có nhìn thấy gì đâu? Song nhìn một bên má của Trương Tài Bửu ửng đỏ sưng lên thì bà bắt buộc phải tin rằng có sự lạ, chẳng lẽ thật sự có ma?
Bỗng bà cảm giác lạnh phía sau gáy nên vội quay phắt người lại. Lần này thì bà đã thấy ma thật sự, con ma đó đang đứng đối diện với bà, tóc có hai màu, thân hình gầy ốm, mặc áo màu xanh.
Con ma đó là một phụ nhân, nó nhìn bà cười một nụ cười khủng khiếp.
Mặc dù có võ công khá cao nhưng Lục Môi Bà cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-thanh-than-tieu/2348216/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.