Tiếng lịnh vừa buông dứt, bốn ngọn lưu ly nơi bốn góc nhà cháy vụt sáng, chiếu diện cục tỏ rõ như ban ngày.
Bạch Thiếu Huy ngưng thần chú mắt đăm đăm nhìn tới trước.
Một bậc trung niên phu nhân ngồi trên chiếc ghế giao ỷ đặt nơi trung gian sảnh đường. Phu nhân có gương mặt trắng xanh, đầu điểm bạc, thần thái nghiêm lạnh.
Bên cạnh phu nhân có một sử nữ đứng hầu, vận áo màu tím, tuổi độ mười sáu mười bảy đôi mắt sáng lạ lùng. Sử nữ có một nhan sắc vô cùng diễm lệ.
Bạch Thiếu Huy giật mình, trông sử nữ mường tượng có gặp nơi đâu một lần nhưng không còn nhớ rõ.
Sảnh đường sáng như ban ngày, rộng rãi thế, song chỉ có một phu nhân và một thiếu nữ, cả hai lại không có một tấc sắt phòng thân, điều đó làm cho Bạch Thiếu Huy hết sức kinh dị cho rằng phu nhân quá ý tự tin, dám khinh thường một lực lượng địch gồm toàn danh thủ thượng thặng trên giang hồ.
Phu nhân bình tĩnh như không, dù đã biết trước là địch sẽ đến trong một sớm một chiều, quanh sảnh đường lại không có điểm gì khác lạ có thể chứng tỏ có bố trí ngừa địch, ngoài sự hiện diện của lão nhân áo đen ở bậc thềm. Lão có mang một thanh kiếm nơi hông.
Lão nhân có vẻ ngạo nghễ cân xứng với vẻ coi thường của phu nhân cũng như thiếu nữ luôn luôn điểm nụ cười miệt thị, cả ba không xem bọn Bách Hoa cốc ra gì.
Phu nhân quắc mắt lạnh nhìn Tử Vi đàn chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-thanh-than-tieu/2348199/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.