Bạch Thiếu Huy bối rối kêu lên :
- Phải làm sao bây giờ?
Vương Lập Văn thở ra một hơi dài :
- Chỉ sợ chúng ta vô phương sống sót rời khỏi cốc này.
Đột nhiên từ sau lưng một cột thạch nhu, một giọng cười trong vắt vang lên :
- Bây giờ các người còn hy vọng thoát ra khỏi cốc à?
Bạch Thiếu Huy quay phắt người lại quát to :
- Ai?
- Ta đây!
Liền theo câu nói một thiếu phụ áo đen đủng đỉnh bước ra.
Tuổi nàng độ hai mươi lăm hai sáu, tóc mượt màu hồng, mặt mịn hoa đào, diễm kiều như tiên nữ, ánh mắt long lanh không ngớt đảo tình.
Bạch Thiếu Huy thầm nghiến răng :
- Bọn Vương huynh đều trúng độc mạnh, tất nhiên do ả quỷ cái này gây ra. Mình còn đang băn khoăn chưa tìm ra đầu dây mối nhợ tự nhiên ả chường mặt ra đây, thật là may biết mấy.
Thiếu phụ áo đen đôi môi hồng tươi, nở nụ cười :
- Còn người? Bọn họ gọi người là Bạch hộ pháp? Vậy người là người của Hoán Hoa cung?
Nàng rún rẩy bước lên, đôi gò ngực run run nghệ thuật với dáng cách thật lả lơi gợi tình.
Bạch Thiếu Huy tuy kinh nghiệm giang hồ rất ít, nhưng thường được sư phụ dặn dò qua, nếu gặp phải hạng địch thủ chuyên dùng độc, thì đừng bao giờ đứng dưới chiều gió.
Thấy thiếu phụ vừa nhón bước tiến lại, chàng lập tức lắc mình, chiếm phía trên gió và quát to :
- Đứng lại! Năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-thanh-than-tieu/2348150/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.