Hương Hương cấp tốc bay mình đến bên cạnh mẹ, ôm lấy mẹ gào lên :
- Mẹ! Mẹ làm sao thế?
Cửu Độc Nương Tử hừ nhẹ :
- Mẹ người chẳng có việc gì đâu! Bà ta mệt muốn ngồi xuống nghỉ một chút thôi!
Hương Hương vụt đứng dậy, rút thanh đoản kiếm bên mình vừa cầm vừa đảo bộ lướt tới vừa quát :
- Người đã làm gì mẹ ta? Người hạ độc?
Cửu Độc Nương Tử cười mỉa :
- Đừng nói oan ta chứ? Ta có hạ độc trên người bà ta bao giờ? Tại bà nắm lấy tay mà? Người có biết ta là ai không? Ta là Cửu Độc Nương Tử, toàn thân ta đều có chất độc, chín loại tất cả, ai sờ mó vào người ta là trúng độc liền! Hiện tại bà ấy đã nhiễm ít nhất cũng đã bốn năm loại đấy!
Phu nhân rung rung giọng gọi con gái :
- Hương Hương đừng vọng động con ạ! Con không phải là đối thủ của nàng đâu! Hãy lui lại bên cạnh mẹ!
Hương Hương rít lên :
- Con liều sống chết với nàng đó mẹ!
Phu nhân vừa đưa tay mò vào người vừa gọi :
- Trở lại bên cạnh mẹ, Hương Hương! Nhanh lên!
Cửu Độc Nương Tử bật cười ha hả :
- Người định làm gì đấy? Ta biết người có thủ sẵn trong mình ba món báu vật của Văn Hương giáo chủ năm xưa, nhưng người chẳng làm được gì đâu, hiện tại chẳng còn một điểm khí lực nào thực hiện ý định của người được! Nếu người miễn cưỡng vận khí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-thanh-than-tieu/2348132/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.