Bạch Thiếu Huy thầm nghĩ :
- “Cái lão Quân sư này ý chừng thấy các vị Chưởng môn không chịu thừa nhận thân phận nên định nhờ mình và Phạm đệ chứng minh chắc?”
Thiệu Ngươn Xung nhìn thoáng qua hai anh em, hỏi :
- Hai vị là ai?
Bạch Thiếu Huy vòng tay đáp :
- Tại hạ là Bạch Thiếu Huy, còn đây là nghĩa đệ Phạm Thù.
Thiệu Ngươn Xung lại hỏi :
- Trong trường hợp nào hai vị phát hiện được bọn lão phu?
Bạch Thiếu Huy giải thích :
- Anh em tại hạ thấy trong quyển danh sách phạm nhân của Thiên Tù đường có ghi ngoại hiệu của các vị, lòng hằng mơ ước có ngày được diện kiến...
Thiệu Ngươn Xung lạnh lùng nói :
- Danh sách đó ghi như thế nào?
Bạch Thiếu Huy lấy trong mình ra quyển danh sách phạm nhân trao cho Thiệu Ngươn Xung, nói :
- Xin các vị tiền bối cứ đọc là biết.
Thiệu Ngươn Xung chỉ liếc mắt qua mấy dòng chữ, không lưu ý lắm, lão cười lạnh, thốt :
- Chúng ghi gì thì mặc chúng, ai ngăn cản được chúng làm cái việc đó chứ? Một sự ghi chú như vậy làm sao chứng minh được thân phận thật sự của một con người? Bọn lão phu không ai có thân phận cao được như vậy đâu.
Bạch Thiếu Huy thầm nghĩ :
- “Trong số các vị Chưởng môn, chỉ có ông này là khó thuyết phục nhất”.
Chàng cười nhẹ :
- Tại hạ cũng chẳng lấy làm tin tưởng lắm vào quyển danh sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-thanh-than-tieu/2348066/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.