Bạch Thiếu Huy lắc đầu :
- Người chết rồi, sống lại sao được mà cô nương cho là lịnh nghiêm?
Hương Hương trố mắt :
- Vậy là ai?
Phạm Thù mau miệng đáp :
- Là một tên hung ác, cướp cô nương mang đi ngay trong đêm đó!
Bạch Thiếu Huy sợ hắn hấp tấp hơn, tiết lộ cái chết của mẹ nàng sớm hơn lúc cần nói, có thể nói mà nàng đủ sức chịu đựng được hung tin, vội thốt :
- Phải, hắn là Ngọc Phiến Lang Quân, họ Hàn tên Khuê, hắn là bạn đồng môn mới lịnh tôn...
Hương Hương dựng cao đôi mày, trầm tư một lúc :
- Hàn Khuê? Chừng ta có nghe cái tên đó! À! Phải rồi! Ta nằm mộng thật mà! Chừng như chừng như...
Mặt nàng thoáng bừng đỏ, nàng còn muốn nói thêm, nhưng nói chẳng nên lời.
Bạch Thiếu Huy mỉm cười :
- Trong giấc mộng đó, Hàn Khuê là đại ca của cô nương phải chăng?
Hương Hương cơ hồ nhảy dựng lên, kinh ngạc nhìn Bạch Thiếu Huy, hỏi :
- Tại sao người biết?
Bạch Thiếu Huy điềm nhiên :
- Vì đó là sự thật, nên tại hạ biết rõ!
Hương Hương hỏi gấp :
- Sự thật như thế nào, ngươi nói cho ta nghe xem?
Bạch Thiếu Huy gật đầu :
- Cô nương cứ bình tĩnh đi, tự nhiên tại ha sẽ nói cho cô nương rõ.
Chàng dừng lại một chút rồi từ từ thốt :
- Nhân vị sư phó có một quyển bí lục về các loại độc dược và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-thanh-than-tieu/2348062/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.