Từ nơi đầu rừng phía tả, một giọng cười trong trẻo vang lên, tiếp theo đó có tiếng chân người bước đi rất nhẹ, bước đi nói lên một dáng dấp dịu dàng, yểu điệu, rồi một bóng trắng xuất hiện trong tầm mắt cả ba.
Bóng trắng tiến dần, tiến tới dần, cuối cùng hiện ra với một nhan sắc diễm lệ, tân kỳ.
Dĩ nhiên, bóng trắng đó là một thiếu nữ, một giai nhân đúng hơn, huyền ảo trong bóng đêm với chiếc áo tha thướt màu trắng, bóng trắng đó, như Bạch Thiếu Huy dự đoán, chính là Bạch Linh đàn chủ Thích Bội Ngọc.
Sau lưng Đàn chủ có bốn tỳ nữ mang kiếm, bốn nàng là Bạch Linh tứ điệp, luôn luôn theo sát Đàn chủ bất cứ nơi nào, trong trường hợp nào.
Bạch Thiếu Huy vòng tay :
- Xin chào Đàn chủ!
Bạch Linh đàn chủ nở nụ cười tươi như hoa, đôi mắt long lanh chớp nhìn Bạch Thiếu Huy, cất giọng trầm ấm hỏi :
- Bạch hộ pháp đã biết bổn tọa có mặt tại đây?
Bạch Thiếu Huy gật đầu :
- Mũi tên lông trắng thừa tiết lộ sự hiện diện của Đàn chủ tại đây, tại hạ dù ngu xuẩn đến đâu cũng phải hiểu!
Bạch Linh đàn chủ nhướng cao đôi mày :
- Thế ra, Bạch hộ pháp vẫn nhớ Thích Bội Ngọc này...
Phạm Thù thầm nghĩ :
- “Đại ca đi đến đâu, lưu tình đến đó, rõ đúng là một phong lưu tài tử”.
Bạch Linh đàn chủ dừng lại một chút, rồi thấp giọng hỏi tiếp :
- Hộ pháp có biết tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-thanh-than-tieu/2348052/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.