Sau một đêm mưa, thời tiết chuyển lạnh.
Diệp Tân ngủ thẳng đến tận trưa mới rời giường. Lúc cậu tỉnh dậy, bên cạnh đã không còn ai, thân thể đau nhức nhắc nhở cậu nhớ lại những chuyện đã xảy ra tối hôm qua.
Giống như sau cơn mưa trời lại sáng.
Cậu chống người dậy đảo mắt một vòng, phát hiện Tôn Thanh Hạ đang thu dọn đồ đạc. Một dòng duy nghĩ lướt qua, không quản thân thể mệt mỏi, Diệp Tân lập tức ngồi bật dậy.
Tiếng động trên giường làm Tôn Thanh Hạ chú ý. Hắn đảo mắt nhìn qua bả vai trần trụi cùng xương quai xanh của Diệp Tân lộ ra dưới lớp chăn, cười nói: “Tỉnh rồi?”
Diệp Tân không chú ý đến thâm ý trong mắt hắn, chỉ bối rối hỏi: “Anh muốn đi sao?”
Người đối diện thế mà lại gật đầu: “Ừ, ông nội về rồi”.
Diệp Tân càng gấp hơn: “Vậy những lời đã nói tối qua…..”
“Đều là thật, Diệp Tân”. Tôn Thanh Hạ ngắt lời cậu, thả bộ quần áo đã được gấp gọn xuống, bước lại gần giường, cầm bộ áo ngủ giúp cậu mặc lên, che khuất những vết đỏ hồng nhuốm màu tình dục còn lưu lại sau đêm qua, rồi nâng cậu dậy, đặt chân cậu lên đùi mình, cẩn thận xỏ dép cho cậu.
Đến khi chậm rãi làm xong hết thảy, Tôn Thanh Hạ vẫn nhìn chăm chú đôi chân trắng nõn được bọc trong dép bông ấm áp của cậu, là loại dép bông bình thường nhất vẫn hay dùng ở nhà. Sau đó nhẹ nhàng nói những lời mà Diệp Tân cả đời này khó quên:
“Giống như đôi dép này, em cảm thấy nó rất xấu, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tan/1302892/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.