*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau lần bị Tôn Thanh Hạ im lặng cự tuyệt, mấy ngày kế tiếp, cảm xúc của Diệp Tân luôn không tốt, ăn uống hay làm việc đều chung dáng vẻ chán chường, mệt mỏi.
Cha mẹ Diệp sao có thể không nhận ra tâm trạng thất tình của con trai, liền chủ động giúp con trai xin nghỉ phép trước lịch nghỉ năm mới, để cậu ở nhà điều chỉnh tâm tình. An ủi nhiều hơn nữa cũng chỉ đổi lại tiếng thở dài.
Lúc nhận được cuộc gọi từ Tôn Thanh Hạ, Diệp Tân đang dùng cơm. Mẹ Diệp khẽ gọi mấy lần cậu mới thoát khỏi dòng suy nghĩ, lấy lại tinh thần.
“Dạ?”
Mẹ Diệp chỉ chỉ phòng khách: “Hình như có người gọi điện cho con?”
Lúc này Diệp Tân mới nhận ra điện thoại của mình đổ chuông.
Mãi đến khi cầm điện thoại lên, nhìn tên hiển thị trên màn hình, sự hỗn độn trong đầu cậu mấy ngày nay mới dần tỉnh táo.
“Alo?” Diệp Tân nhẹ giọng hỏi, vì quá căng thẳng nên đầu ngón tay siết chặt di động đến trắng bệch.
Giọng nói của Tôn Thanh Hạ vang lên từ đầu bên kia: “Ăn cơm chưa?”
Diệp Tân không rõ hắn có ý gì, chần chừ đáp: “Ăn rồi”.
Thanh âm truyền tới có vẻ tiếc hận: “Haizzz~ tôi đang định mời cậu đi ăn, thôi vậy coi như……”
“Tôi vẫn chưa no”.
Hai phần thịt bò Kobe nướng sốt tiêu đen, hai phần súp nấm hương, một phần hàu nướng, một phần sushi cá nóc, một phần natto đậu nành lên men.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-tan/1302868/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.