Quả nhiên là một kế hoạch thú vị,
Cùng hắn yêu đương, đổi lại là tự hại bản thân mình.
Từng ở bên cạnh mà dựa vào nhau, đã từng thâm tình mà gắn bó,
Giờ chỉ có nhận thêm thù hận.
Bị phản bội, thương tổn, trải qua bao nhiêu thống khổ.
Giang Tiếu Vãn bán đi chính mình, cuối cùng chỉ vì muốn trả thù hắn.
Cậu không thể quên được hắn, chính hắn phá hủy hết tâm cơ của cậu,
Càng không thể quên được người đàn ông kia đã phản bội cậu. Cậu khóc….
Ẩn giấu sau bên dưới sự thù hận mãnh liệt chính là yêu thương yếu đuối.
Yêu thương cùng thù hận đan xen lẫn nhau dệt nên một màu đen dục vọng.
Khó có thể từ bỏ…
“Nếu chú nguyện ý, tôi có thể ở đây đợi mãi mãi.”
“Cậu có thể đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa được không?”
Cái gọi là ái tình, lẽ nào chỉ có ham muốn cùng thù hận?
Đó là một sức mạnh. Yêu và hận, từ trong đáy lòng quấn lấy nhau, sinh sôi một màu đen-dục vọng.
Giang Tiêu Vãn ở cửa đổi dép lê. Đổi xong, liền đi về phòng.
Đi ngang qua phòng khách, Giang Thành ngồi trong phòng liếc nhìn Giang Tiếu Vãn, không nói gì.
Giang Tiếu Vãn đưa mắt liếc người đàn ông ngồi cạnh Giang Thành, ánh mắt vô cùng sắc bén. Lần thứ ba, đây là lần thứ ba cậu nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của người đang ngồi trong phòng khách nhà mình.
Người đàn ông không hề bị động tác này của cậu chọc tức, vẫn như thường lễ phép nở nụ cười, nhẹ nhàng nói, “Tan học rồi.”
Giang Tiếu Vãn hừ lạnh, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-sac-duc-niem/1310677/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.