Edit: Ruby
Bạch Ngọc Đường một mình đi vào Khốn Long Trận, nếu nói về bốn người Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường, Triệu Phổ, Lâm Dạ Hỏa thì tính cách quả thật là cách nhau một trời một vực, mỗi người có một đặc điểm riêng, nhưng nếu như phải tìm ra một điểm chung giữa họ, đó chính là to gan lớn mật.
Đứng giữa Khốn Long trận, Bạch Ngọc Đường đối mặt với Cổ Ngôn Húc thật, hiển nhiên đối phương có thâm cừu đại hận gì đó với ngoại công của hắn, nhưng mà nếu chỉ nhìn trên góc độ tuổi tác thì hai người này không có khả năng đụng độ nhau.
Ngũ gia suy nghĩ, đi đến chiếc ghế đá bên cạnh bàn, tiêu sái vén vạt áo, thản nhiên ngồi xuống.
Cổ Ngôn Húc cau mày nhìn Bạch Ngọc Đường.
Ngũ gia bảo, “Người giang hồ không có bao nhiêu cơ hội đi vào Khổn Long trận một chuyến, ngươi tốn nhiều công phu như vậy, ít nhất cũng phải cho ta biết nguyên nhân chứ?!”
Cổ Ngôn Húc nhìn Bạch Ngọc Đường một lát, cũng đi đến ngồi xuống đối diện với hắn, “Không sao, cho ngươi trước khi chết hiểu được một chút.”
Bạch Ngọc Đường không nói lời nào, chờ Cổ Ngôn Húc nói.
“Cổ Kính Chi, đích thực là gia gia của ta.” Một câu Cổ Ngôn Húc mở miệng nói ra khiến Bạch Ngọc Đường khá là giật mình, nhưng mặt khác lại là như trong dự kiến. Quả nhiên thù hận của Cổ Ngôn Húc dành cho ngoại công hắn là đến từ đời trước.
“Nói như vậy năm đó quả thật Cổ Kính Chi chưa chết?” Bạch Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-phong-thanh-chien-ky/2347274/quyen-3-chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.