Tiểu Tứ Tử nói một câu. “Miêu Miêu sắp trở nên cực nổi bật rồi!”
Khiến cho tất cả mọi người “soạt” một tiếng xoay mặt, tập thể cùng nhau nhìn về một hướng, chỉ là... Công Tôn nhìn trái nhìn phải, phát hiện ra ánh mắt của mấy vị lão gia tử không giống như là đang chờ xem ai đó sắp “nổi bật” mà giống như là đang chuẩn bị chờ xem người khác sắp “gặp rắc rối”...
Công Tôn không biết võ công nên hắn rất lo lắng cho sự an toàn của Bạch Ngọc Đường, dù sao đây cũng đều là lỗi của tổ tiên nhà hắn.
Nhưng nhìn theo ánh mắt của mọi người thì thấy ba người nguyên bản đang đánh liên tục đột nhiên dừng lại.
Không biết là Lâm Dạ Hỏa và Triệu Phổ có phải nghe Triển Chiêu bảo gì không mà chợt lách người... nhảy tránh ra sau.
Cơ hồ ngay khi hai người rơi xuống đất thì Triển Chiêu đột nhiên tiến tới trước một bước, cúi người xuống, giống như đang nhặt cái gì lên từ mặt đất...
Cùng với động tác này của Triển Chiêu, mọi người chợt nghe thấy Ân Hậu lầm bầm một câu, “Vậy là đúng rồi!”
Tiếng nói vừa dứt thì chỉ thấy Triển Chiêu vung tay...
“Rầm” một tiếng...
Công Tôn cảm thấy một luồng kình phong đập vào mặt, cửa sổ phòng ốc xung quanh cũng chấn động ầm ầm.
Tiểu Tứ Tử giơ hai tay lên bịt tai, chợt nghe thấy một tiếng “Ầm” cực lớn, bức tường viện phía sau mọi người “răng rắc răng rắc” mà nứt ra khiến cho bụi rơi lả tả.
Bụi tung mù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-phong-thanh-chien-ky/2347270/quyen-3-chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.