Vương Duệ mang bảo bối hoa sơn trà bằng ngọc của Hắc Thủy Cung giao lại cho Thiên Tôn, khi được hỏi làm sao lại có được thứ hi thế trân bảo này, Vương Duệ đáp lại một câu khiến cho tất cả mọi người đều không thể hiểu nổi —— bọn họ là kẻ chết thay.
Triển Chiêu đương nhiên rất quan tâm đến căn nguyên của vụ án, dù sao nơi này có nhiều người giang hồ như vậy, đã thế ai nấy đều có được thiệp mời của Hắc Thủy Cung gửi đến nữa.
“Nói rõ ràng!”
Không đợi Triển Chiêu mở miệng thì mọi người đã tò mò mà hỏi thay.
Vương Duệ dường như không muốn nhắc đến chuyện cũ nên cau mày chần chừ.
Triển Chiêu hỏi, “Chưởng quỹ, đã có người muốn mạng của ngươi mà ngươi còn không chịu nói?”
Vương Duệ tỏ ra buồn nản, “Triển đại nhân, không phải ta muốn giấu diếm điều gì nhưng mà chuyện cũ năm xưa thật sự không muốn nhắc đến. Hơn nữa tuy rằng chuyện cũ không được tốt đẹp gì nhưng chúng ta cũng không làm việc gì khiến cho kẻ khác muốn lấy mạng của chúng ta mà!”
“Ngươi biết Lý Khiếu và Nghiêm Tứ Cuồng chứ?” Bạch Ngọc Đường hỏi.
Vương Duệ lắc đầu, “Ta đương nhiên biết hai người này là ai nhưng chưa từng gặp qua, chỉ từng nghe qua tên thôi!”
“Bọn họ cùng độ tuổi với ngươi, bị tập kích cùng một kiểu, chỉ có một điểm khác biệt duy nhất chính là số của ngươi may mắn hơn nên còn sống, còn họ đều đã chết hết.” Triển Chiêu nói, “Gần đây có không ít người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-phong-thanh-chien-ky/2347197/quyen-5-chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.