Hắc Thủy Bà Bà đi vào lều bảo Ân Hậu và Thiên Tôn gọi mình là Khiếu di dọa cho mọi người nhảy dựng.
Nhưng mà Thiên Tôn và Ân Hậu thốt ra, không phải là “Hắc Thủy” mà là “Dư Khiếu Nguyên”.
Dư Khiếu Nguyên, cái tên đã diệt vong cùng lúc với Hắc Thủy Cung, bây giờ nghe thấy, quả thật là có hơi quá xa xăm.
Vị này là người đã một tay nuôi lớn và dạy võ công cho Hắc Thủy Bà Bà, tiền Cung chủ của Hắc Thủy Cung, là bằng hữu thân thiết của Ngân Yêu Vương. Khi Thiên Tôn và Ân Hậu còn nhỏ, nếu như Yêu Vương có việc cần làm sẽ giao hai hài tử cho Dư Khiếu Nguyên chăm sóc, luận bối phận, hai vị võ thánh gọi người ta một tiếng “di” cũng không đủ.
Chỉ là hai vị này từ một trăm năm trước đã không chịu ngoan ngoãn gọi người, một trăm năm sau lại càng không chịu mở miệng, đều nhìn trời làm như nghe không hiểu.
Khiến cho Triển Chiêu lẫn Bạch Ngọc Đường không hiểu sao lại thấy hơi tiếc nuối —— kêu một tiếng hẳn là rất thú vị.
Dư Khiếu Nguyên hiển nhiên cũng đoán được phản ứng của hai người này, che miệng cười hoắc hoắc.
Nhóm người Triển Chiêu từ chỗ Bạch Ngọc Đường biết được thể chất đặc biệt của Hắc Thủy Bà Bà, ngược lại cảm thấy mọi việc dễ lý giải hơn một chút...
Lúc này Triển Chiêu đang cẩn thận quan sát, đột nhiên cảm thấy an tâm... không phải bình thường hắn nhận sai các bà bà, mà thường ngày... quả thật đúng là Hắc Thủy Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-phong-thanh-chien-ky/2347188/quyen-5-chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.