Edit: Ruby
Triển Chiêu và Tu La Vương đi thẳng về hướng đông, bởi vì bọn họ xuất phát từ phía Tây nên lộ trình xa nhất.
Triển Chiêu quay đầu lại nhìn ba hướng Tây Bắc Nam gió thổi mây tuôn, giậm chân —— không kịp biểu hiện rồi!
Lam Biện thấy Triển Chiêu vừa chạy vừa nhìn xung quanh, nôn nóng đến vò đầu bứt tai thì nhịn không được cười ra tiếng.
Triển Chiêu cảm thấy họ đã chạy rất xa theo hướng đông, còn chạy nữa hẳn sẽ về đến Trung Nguyên! Nhưng Đông Phong trong truyền thuyết kia đâu? Đi đánh mã điếu rồi hả?
Lại chạy thêm một lúc nữa về phía đông, Triển Chiêu đột nhiên ngừng lại.
Lam Biện hơi sửng sốt, nhìn Triển Chiêu chằm chằm.
Chỉ thấy Tiểu cung chủ nhà mình vuốt cằm xoay một vòng tròn tại chỗ, vươn tay chỉ chỉ mặt đất, lẩm bẩm một câu, "Hẳn là ở ngay chỗ này!"
Được câu này của Triển Chiêu nhắc nhở, Lam Biện cũng cảm nhận được sự khác thường trong gió...
Nếu nói về nội lực, cấp bậc của Lam Biện đương nhiên cao hơn Triển Chiêu không ít, nhưng mà lão gia tử không thể không thán phục năng lực quan sát nhạy bén của Triển Chiêu. Hài tử này từ nhỏ đến lớn luôn như vậy, có đôi khi ngươi cảm thấy hắn không yên tĩnh, nhưng tính cách của hắn chính là như thế. Khi còn bé Triển Chiêu thường xuyên đuổi theo bươm bướm, từ trong viện trên đỉnh núi theo một đường tới tận chân núi.
Đuổi theo hơn nửa ngày, nói hắn đi bắt bướm đúng không? Nhưng giữa sườn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-phong-thanh-chien-ky/2347165/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.