Edit: Ruby
Chạng vạng tối, dùng cơm xong Triển Chiêu mang theo Tiểu Tứ Tử lên Vọng Tinh Lâu ngồi uống trà.
Công Tôn và Triệu Phổ bọn họ đều ở trên khoảnh đất bằng tại Thất Tinh Đàm để quan sát sương mù Khiếu Lâm ở cự ly gần.
Cả ngày hôm nay Công Tôn đều lo lắng đề phòng sợ Tiểu Tứ Tử đến gần Khiếu Lâm Quan, vậy nên Triển Chiêu phải ôm bảo bối tránh xa xa một chút.
Về mặt khác, Triển Chiêu cũng có chút băn khoăn —— theo lý mà nói thì Bạch Ngọc Đường hẳn là nên trở về, đại khái là bản thân mình quá quan tâm nên bị loạn đi, cảm giác so với tưởng tượng chậm hơn... hẳn là sẽ không lạc đường gì đó chứ?
Triển Chiêu có chút tâm thần bất định, lúc thì cảm thấy có lẽ Yêu Yêu mang theo Công Tôn Mỗ sẽ bay chậm một chút, lúc thì lại cảm thấy một mình Bạch Ngọc Đường đi vào Quỷ Hải có thể gặp nguy hiểm không...
Tiểu Tứ Tử ôm một chén trà, vừa uống vừa ngưỡng mặt nhìn Triển Chiêu cứ liên tục lắc đầu.
"Miêu Miêu."
Triển Chiêu lấy lại tinh thần, nháy mắt mấy cái nhìn Tiểu Tứ Tử.
Thấy Tiểu Tứ Tử ngưỡng mặt nhìn hắn, liền hỏi, "Sao vậy?"
Tiểu Tứ Tử nhìn Triển Chiêu một chút, lại cúi đầu nhìn cái chén trong tay, hai cái chân nhỏ quơ quơ, tựa hồ đang suy nghĩ nên nói như thế nào.
Triển Chiêu nhìn cái đầu nhỏ tròn tròn của Tiểu Tứ Tử, không hiểu sao lo lắng trong lòng lại giảm đi rất nhiều, vươn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-phong-thanh-chien-ky/2347138/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.