Đơn thuốc Mộc Hà ghi lại có hai thành phần, một ngâm một uống, ngâm là dược thang giúp cơ thể và tinh thần thả lỏng giúp việc dùng thuốc uống có hiệu quả hơn.
Triệu Thiên Bình ra ngoài vừa mua thuốc vừa nhờ người chế biến, lại nhân tiện chi trả luôn chút phí chữa thương phát sinh, rất nhanh liền quay lại phòng nghỉ. Lúc này nó còn vác theo một thùng tắm lớn đặt giữa phòng, lại tốn chút thời gian chuẩn bị nước nóng, xong xuôi đâu đấy, Triệu Thiên Bình liền khóa cửa.
Triệu Thiên Bình leo vào thùng thuốc rồi lấy ra một viên dược hoàn cho vào miệng. Dược lực tan ra nhanh chóng ngấm vào cơ thể, từ trong ra ngoài, từ ngoài vào trong, cả thân thể như được một lần gọt rửa quy mô. Cảm giác ngứa và đau nhức cũng ập đến, nhưng so với ngâm dược luyện thể chẳng nhằm nhò gì, chỉ bù trừ cho nhau khiến nó càng thoải mái hơn. Cũng không bận tâm nữa, nó liền chìm vào giấc ngủ.
Thật lâu sau Triệu Thiên Bình mới tỉnh dậy liền nhảy ra ngoài hoạt động mấy phát, đánh vài đường quyền rồi thoải mái thở ra một hơi, rốt cuộc cũng khôi phục hoàn toàn.
Triệu Thiên Bình có chút khâm phục Mộc Hà, thang thuốc này giúp cơ thể nó không chỉ khôi phục lại mà còn thanh lọc không ít cặn bã tạp chất, dù còn lâu mới đạt đến trình độ tẩy kinh phạt tủy nhưng hiệu quả cũng không tồi, linh lực vận hành cũng thông thuận hơn vài phần. Tính ra hơn giá cả hơn hai chục viên linh ngọc quả thật rất cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-phong-than-dao/3278452/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.