Y Dược Đường tinh thông luyện đan luyện dược, kể cả mấy vấn đề liên quan cũng thuộc chuyên trách quản lí, nào là mua bán linh lược, nào là trồng trọt thảo mộc, hay cả đến chăn nuôi linh thú cũng nằm trong số đó.
Linh đan thì khá là đắt đỏ, may mà thảo dược để luyện chế chúng thì không đến nỗi nào, hơn nữa Địa xà thảo và Hỏa vân thảo cũng không phải là linh dược hạch tâm mà chỉ là phụ dược thôi. Tốn hai khỏa linh ngọc hạ phẩm, Triệu Thiên Bình mua được năm gốc mỗi loại kèm theo hai túi nhỏ hạt giống.
Mục đích đến đây của nó là nằm nâng cao năng lực thực chiến thật sự bằng cách chiến đấu với thú dữ. Khi chiến đấu với Tam sư huynh tuy có tiến bộ nhưng rốt cục vẫn chỉ là chỉ điểm luyện tập, điểm tới là dừng nên áp lực tạo ra rất nhỏ, mà nó thì cần áp lực mạnh hơn để mau tiến bộ hơn.
Trước đây khi quá non yếu cứ hễ gặp mấy con ác lang hay cự hùng là nó phải vắt chân lên cổ mà chạy, bây giờ coi như vừa luyện tập vừa trả thù rửa nhục.
Ngày đầu tiên nó tìm được một con u lang trưởng thành vô cùng to lớn, ít nhất phải gấp rưỡi con lần đầu tiên nó gặp. Từ lần chiến đấu lúc trước nó cũng biết được một chút đặc tính tấn công của loài dã thú này, đó là chủ yếu là lao tới dùng bộ hàm sắc nhọn để tấn công kẻ thù.
Triệu Thiên Bình xưa đâu bằng nay, sức bật và lực lượng cơ thể được luyện tập đáng kể, các kĩ năng chiến đấu được cải thiện, còn cả đạo thuật nữa. Mặc dù quyết tâm không động đến đạo thuật khi chiến đấu, khả năng hiện nay cho phép Triệu Thiên Bình hoàn toàn áp đảo con sói.
Đầu tiên nó vận dụng một môn khinh thân bộ pháp vừa mới học được trong thư tịch có tên là Phong Hành chủ yếu để tránh né những đòn tấn công. Liên tục lạn trái né phải, những cú cắn hay vồ của con dã lang đều đánh vào không khí, không gây được áp lực gì với Triệu Thiên Bình, thỉnh thoảng nó còn vung tay bạt vào mặt con sói vài cái nhẹ, chủ ý của nó là khiêu khích cho con sói tấn công mạnh hơn chứ không phải gây sát thương gì.
Dần dần Triệu Thiên Bình có khả năng đọc trước chuyển động của con sói để tìm ra những hướng né tránh và phản công hiệu quả ít tốn sức hơn, Phong Hành bộ pháp cũng dần dần được cải thiện, càng lúc càng mượt mà uyển chuyển.
Con sói cũng dần nhận ra đối thủ khó chơi, tuy nó không bị thương gì bởi những đòn tấn công bạt nhược của Triệu Thiên Bình nhưng máu điên của nó cũng đã lên tới não khi mà mắt đã đỏ long sòng sọc. Bỗng nhiên nó ngẩng đầu cất cao tiếng hú.
Tiếng hú gọi bầy cũng như lúc trước.
Nhưng lần này Triệu Thiên Bình không hoảng sợ bỏ chạy nữa vì đây là điều nó chờ đợi nãy giờ. Một con sói đã không còn có thể uy hiếp đến nó nữa, một bầy sẽ hiệu quả hơn nhiều.
Chỉ khoảnh khắc sau, trong rừng vang lên những tiếng hú đáp trả, những tiếng sột soạt liên tục vang lên.
Một con, hai con, ba con…
Một bầy mười một con sói khác xuất hiện, trong đó có một con có bộ lông không xám như những con khác mà là đen như mực, hình dáng cũng to lớn hơn một chút, Triệu Thiên Bình đoán hẳn đó là con đầu đàn.
Triệu Thiên Bình lùi lại một chút tập trung tinh thần. Nó không nghĩ rằng bầy sói này lại đông như vậy. Tuy cơ thịt nó đã cứng cáp hơn nhưng không phải mình đồng da sắt, thân thủ đã nhanh hơn nhưng số lượng bọn sói lại áp đảo. Lúc này là nguy hiểm thực sự, nếu bất cẩn có thể trở thành mồi cho bọn chúng ngay.
Lũ sói cũng không cho Triệu Thiên Bình nghỉ ngơi lâu mà nhanh chóng lao lên hỗ trợ đồng loại.
Bốn phương tám hướng đều có nguy hiểm ập tới.
Triệu Thiên Bình hít sâu một hơi rồi nghiêng mình sang trái một chút, tránh khỏi một cú táp trực diện, chân phải liền đó đạp mạnh xuống đất lấy đà phóng đến kẽ hở giữa hai con sói để thoát khỏi thế bị bao vây.
Một cái răng sượt qua vai nó, máu chảy đầm đìa.
Cũng may là Triệu Thiên Bình đã tạm thời thoát khỏi được sự bao vây, nhưng nó chưa kịp định thần thì bốn con sói khác đã phi thân phóng tới, nanh vuốt sắc nhọn nhắm thẳng yết hầu nó mà đâm tới.
Triệu Thiên Bình thuận đà lao tới một chút rồi bất chợt khôm người tung ra một cú hoành tảo thiên quân vào chân một con sói. Lần này nó dùng lực mạnh hơn, đủ để làm mất sức chiến đấu của một người bình thường.
Con sói bị gạt chân ngã ầm xuống đất, nhưng nhanh chóng bật dậy tru lên một tiếng chói tai đầy căm tức. Còn Triệu Thiên Bình cũng không kịp nhìn thành quả mà phải chật vật né ngay những đòn tấn công mãnh liệt khác.
Phong Hành thân pháp được vận dụng ngày càng trôi chảy.
Triệu Thiên Bình lúc này đã có thể phán đoán được khả năng tấn công của những con sói, nhưng số lượng của chúng quá đông, dù né tránh thế nào cũng khó thoát khỏi hết sát thương, do vậy trên mình nó dần dần xuất hiện những vết da thịt rách toạt, máu bắt đầu nhuộm đỏ y phục.
Lúc này nó cũng kiểm chứng được thành quả tu luyện thời gian qua của mình, sức chịu đựng thật sự đã tốt lên rất nhiều, nếu là trước đây, nó đã phải cảm thấy đầu choáng mắt hoa rồi.
Dẫu vậy, cứ tiếp tục thế này cũng không phải cách, hơn nữa Triệu Thiên Bình cũng không dám dùng sức quá nhiều, vì đến lúc này, con Hắc lang đầu đàn vẫn chưa tấn công mà chỉ đứng quan sát.
Chờ đợi bị động không phải là phong cách của Triệu Thiên Bình, nếu con sói đầu đàn trước sau gì cũng nhập bọn thì chi bằng kéo nó vào trận chiến sớm một chút để giải quyết luôn một thể. Nghĩ vậy, nó bèn lao thẳng đến con đầu đàn xuất ra một thức cương quyền.
Mắt con thú lóe lên ánh sáng hung ác, nó nhanh chóng lệch đầu né đi quyền phong rồi ngoặt trở lại há miệng nhắm thằng cánh tay Triệu Thiên Bình mà táp đến.
Tốc độ quá nhanh.
Triệu Thiên Bình đã phán đoán rằng con đầu đàn này có lẽ mạnh hơn mấy con khác nhiều, nhưng nhanh đến như vậy thật sự là ngoài ý muốn.
Tay phải đang dùng lực nên rút về né tránh đã không kịp, Triệu Thiên Bình bèn tận dụng đà tới của tay trái để tung ra một chưởng đánh thẳng vào cái mồm đang lao tới của con sói.
Bốp một tiếng, tay trái nó cảm thấy tê rần, nhưng cuối cùng cùng giải thoát cho tay phải. Triệu Thiên Bình nhanh chóng thu người bật mạnh sang bên phải tránh đi những cú quào sau lưng. Tình hình chiến đấu không đơn giản như nó đã nghĩ, những con sói sống ở Lưu Vân Thiên Sơn một phần nào đó được linh khí nuôi dưỡng nên dũng mãnh thiện chiến, dù không so được bậc linh thú nhưng với thú dữ bình thường thì đáng sợ hơn nhiều. Nhưng điều này không những không làm nó sợ mà càng làm nó hưng phấn, chiến đấu như thế này không tệ chút nào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]