Vũ Thanh Hà vừa đi vừa cười hì hì nhìn Triệu Thiên Bình:
- Đệ nói ta ta nghe xem ở dưới núi có gì vui không? Ý ta là cuộc sống của người thế tục ấy.
Triệu Thiên Bình sững sờ chút, nó chưa trả lời vội mà hỏi lại:
- Vậy là sao, huynh chưa thấy bao giờ hả?
Vũ Thanh Hà gật đầu rồi than thở:
- Cái này chắc đệ cũng không biết. Trong số tất cả môn nhân đệ tử của Lưu Vân Tông ta thì những người đến từ thế tục như đệ không quá ba thành. Trong đó một thành là bạn lữ của môn nhân đệ tử, một thành là được chọn lựa đưa về, một thành là vượt qua Lưu Vân Sơn như đệ, bảy thành còn lại đều là đời sau của môn nhân đệ tử. Nên trong hàng đệ tử của Lưu Vân tông không có mấy người đến từ thế tục. Cụ thể trong chín sư huynh đệ đồng chi chúng ta thì Đại sư huynh là được su phụ nhặt nuôi về từ nhỏ, tam sư huynh thì giống đệ, còn bảy người còn lại chúng ta đều là hậu nhân của trưởng lão, đệ tử trong môn. Còn những vị đệ tử của phong ta cũng chỉ là hậu nhân của trưởng lão mà thôi. Tam sư huynh là một tu luyện cuồng nên chả hỏi được gì, nên hiểu biết của ta với thế tục giới rất ít. Môn phái có quy định, một là đến kì hạn lịch lãm, hai là tu vi đến trúc cơ thì mới được hạ sơn. Mà kì hạn lịch lãm thì ba năm nữa mới đến, trúc cơ thì cũng phải mấy năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-phong-than-dao/3278368/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.