Y Lai Ân quan sát người trong lòng, mặc dù Lạp Đức nói người này thoạt nhìn giống hắc bào pháp sư, nhưng tựa hồ không quá giống.
Nhân loại muốn làm pháp sư, không phải chuyện dễ dàng, cùng tinh linh vĩnh sinh so sánh, thời gian của nhân loại thực sự quá mức ngắn ngủi, tri thức có thể học tập cùng nắm giữ quá ít.
Mà niên kỷ của thanh niên này thoạt nhìn thậm chí không phải một pháp sư nên có.
Tỉ mỉ quan sát, hắn bỗng nhiên nghĩ chính mình hình như ở nơi nào gặp qua thanh niên này, có loại cảm giác phi thường quen thuộc.
Từ góc độ của hắn có thể thấy mái tóc đen dài của đối phương, cùng với lông mi mềm mại bên dưới những sợi tóc mất trật tự. Y không phòng bị nằm trong lòng mình thở dốc, lấy thể trạng của nam nhân mà nói, y có chút tinh tế, làn da bởi vừa nãy chạy trốn nổi một tia đỏ ửng.
Nhìn lông mi y rung động, tâm Y Lai Ân phảng phất theo đó phập phồng.
Pháp Nhĩ Tư ngẩng đầu, mờ mịt nhìn, đôi mắt đen tựa hắc ám vô biên, sâu đậm mà yên lặng.
“Đôi mắt cùng mái tóc màu đen, tại Á Cách đại lục rất hiếm thấy.” Lạp Đức bỗng nhiên thổi một tiếng huýt sáo, Y Lai Ân nháy mắt thanh tỉnh, kinh ngạc nhìn hắn.
“Ngươi là thế nào gặp con rồng kia? Hoặc là nói… con rồng kia là do người triệu hồi?” Lạp Đức nheo mắt hỏi. Thanh niên này toàn thân tản mát một loại khí chất đặc biệt, tuyệt đối không phải người thường, lẽ nào Y Lai Ân nhìn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-phap-su-du-bach-vuong-tu-he-liet-hac-phap-su-va-bach-vuong-tu/67308/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.