Pháp Nhĩ Tư đánh một cái ngáp, nhìn một chút ánh trăng mỹ lệ trên bầu trời thâm lam sắc. Ánh trăng sáng tỏ chiếu vào bọt nước dính trên lá cây, khiến nó lập loè chiếu sáng.
Y có thể nghe được thanh âm động vật phi hành ban đêm, cũng có thể thấy được thân ảnh chúng nó tiềm hành trong bụi cỏ.
Y trong tay cầm một chiếc đèn, tia sáng hôn ám trong bóng tối cực độ, chỉ có thể rọi sáng một góc nhỏ.
Thân ảnh dưới áo choàng màu đen như bóng ma vô thanh đảo qua cây cỏ, đầu y mang mũ, ánh trăng chiếu không tới gương mặt y.
Bên phải bờ sông có một toà nhà đổ nát, y hi có thể nhìn ra quy mô khi trước, đại khái là dinh thự của quý tộc một thời kỳ nào đó. Những người đó từ lâu quy về trần thổ, phòng ốc như cũ đứng vững, mới có thể trong bóng đêm thấy được kết cấu kiên cố của nó.
Pháp Nhĩ Tư nhẹ nhàng gõ cửa hậu viện, qua hồi lâu, cửa mở.
Quản môn là một nam nhân tướng mạo phổ thông, đôi mắt nâu híp lại, thoạt nhìn không dễ chọc.
“Lữ nhân ban đêm, chúng ta không có chỗ cho ngươi qua đêm.” Nam nhân kia nói, đồng thời hướng đồng bạn bên trong làm một thủ thế.
Trong đêm như vậy, tại nơi như vậy, không ai đem một người mặc hắc bào cho là người qua đường.
Pháp Nhĩ Tư kéo xuống mũ, đối nam nhân nói: “Ta là đến tìm Cách Nhĩ, thỉnh chuyển cáo hắn, Pháp Nhĩ Tư tìm hắn.”
Nam nhân có đôi mắt nâu do dự một hồi, xoay người chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-phap-su-du-bach-vuong-tu-he-liet-hac-phap-su-va-bach-vuong-tu/67305/quyen-1-chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.