“Già Già!”
Việt Trạch hoảng sợ, vọt đến một bên cầu, từng tảng bọt biển lớn bắn lên trong biển chết tối đen, rồi lại bị sóng dữ mạnh mẽ nhấn chìm.
Bão đến trên biển rộng, sóng lớn nhấp nhô.
Mà Nghê Già của anh, chẳng thấy đâu.
Việt Trạch xoay người nhảy qua thành cầu, vừa muốn nhảy xuống, lại bị mấy người ở phía sau ngăn cản, mọi người gấp đến độ gào to: “Anh ba, bão đến rồi, nhảy xuống rất nguy hiểm.”
“Tránh ra!” Việt Trạch dùng sức tránh đi ràng buộc, thả người nhảy xuống cầu huyết ngọc bắt đầu cuộc hành trình tìm ngọc.
Những người còn lại mắt đều choáng váng, trơ mắt nhìn Việt Trạch biến mất trong biển lớn, mấy phút sau, một nửa người ở lại yểm hộ, còn lại thì cũng nhanh chóng nhảy xuống.
Bão sắp đến, nước biển xóc nảy chập trùng, Việt Trạch ra sức lặn xuống, rất nhanh tìm thấy cái thuyền nhỏ kia, nó đang xiêu xiêu vẹo vẹo muốn nổi lên. Nhưng chỗ có thể nhìn thấy, đều không có hình bóng của Nghê Già.
Anh nín thở, bơi xung quanh tìm kiếm, chỗ nước sâu cũng tìm, nhưng vẫn không có.
Nổi lên mặt nước lấy hơi, bão táp trên mặt biển càng lúc càng mãnh liệt, nhìn xung quanh, những người khác cũng nổi lên để thở, đều không có thu hoạch được gì.
Việt Trạch cực kỳ đau lòng, không chút nghĩ ngợi, lần nữa lặn xuống nước, những người khác cũng nhanh chóng lặn xuống tiếp tục tìm kiếm.
Dòng nước bên dưới mặt biển càng thêm mãnh liệt, dần dần nổi lên sức mạnh mà người thường không thể khống chế được.
Dần dần, có người lội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nu-phu-luc-tra-nu-bach-lien-hoa/655200/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.