Chỗ đỗ xe trống trong bệnh viện rất ít, lúc xe đỗ lại, cửa xe bên Nghê Lạc mở không được, chỉ có thể xuống cùng bên với Nghê Già.
Vừa định xuống xe, không ngờ Nghê Già đột nhiên vung mạnh cửa xe, nếu không phải cậu phản ứng nhanh đưa tay ngăn lại, mặt cậu đã bị đập bầm dập rồi!
Mẹ chị, nhất định là cố ý!
Nghê Lạc tức điên, định xuống xe cãi nhau với Nghê Già, ngẩng đầu lên một cái đã nhìn thấy Trương Hinh.
Nghê Lạc định nói là, tuy bị giam ở nơi toàn đực rựa cả một tuần, nhưng gặp lại Trương Hinh, cậu thật sự là không có cảm giác thích thú gì đặc biệt đâu được không hả?
Đúng thật là Trương Hinh rất biết thủ đoạn, bắt thóp được cậu một khoảng thời gian, nhưng mấy trò mèo này dù sao cũng không kéo dài được lâu. Nghê Lạc nhờ mất di động, cũng cách ly luôn giọng yêu kiều câu hồ của người phụ nữ này, và đám tin nhắn sặc mùi tình tứ, sự quyến luyến trên thân thể đã sớm biến thành bong bóng xà phòng.
Lâu như thế mà cậu cũng chả nhớ đến cô ta lần nào, dù sao, lực chú ý đều đặt lên vấn đề “Phải làm sao để bóp chết Nghê Già” rồi.
Cậu cũng biết, bây giờ mà ra ngoài giả làm anh hùng, chắc chắn sẽ bị Nghê Già cho một cú “lốc xoáy” tung cho gãy chân, có khi điều ước bất công bán mặt bán chủ quyền “Ngoan ngoãn đi học” còn bị hủy luôn. Cho nên, lần đầu tiên cậu ngồi lại trong xe, xoa xoa cánh tay đau nhức.
Mẹ nó nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nu-phu-luc-tra-nu-bach-lien-hoa/655164/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.