Thứ Hai, bảy giờ sáng.
Nghê Già rửa mặt mũi xong, chuẩn bị đi học, phát hiện cửa phòng Nghê Lạc vẫn đóng chặt.
Nghê Già hỏi Trương Lan: “Mẹ, Nghê Lạc nó đã dậy chưa?”
“Chưa, đêm qua em nó chơi game đến gần sáng mới ngủ mà!”
“Nhưng hôm nay không phải nó phải đi học sao?”
“Thôi quên đi, nó cũng mệt, mấy buổi học thôi mà, đi hay không cũng đâu có sao!”
Nghê Già không biết nói gì: “…Mẹ, sao mẹ lại có thể như vậy?”
“Con đi gọi nó dậy!” Nghê Già xoay người đi vào phòng Nghê Lạc.
Trương Lan không ngăn lại, nhìn Nghê Già, biết cô không nghe thấy, giọng nói càng ngày càng nhỏ: “Đừng, mẹ vừa mới gọi một tí, nó đã nổi cáu lên đấy…”
Trương Lan cầm tách trà, ưu nhã hớp một hớp trà sữa!
Nửa khắc sau, từ trong phòng Nghê Lạc truyền đến một tiếng kêu thảm thiết như lợn bị chọc tiết!
“Á!!!!!!!”
Trương Lan tay run lên một cái, tách sứ leng keng xủng xoảng rung lắc dữ dội, trà sữa vẩy ra bàn. Trương Lan hết hồn, vội vàng chạy đến nhìn xem thế nào.
Còn chưa vào đến cửa phòng, đã thấy Nghê Già đi ra, cười híp mắt nói: “Mẹ, không có việc gì, nó dậy rồi!” Vừa nói, người nào đó còn đang chống chân phải trên mặt đất, thản nhiên tự đắc mà xoay cổ chân.
Trương Lan không thể tin được, trong nhà này có người làm cho Nghê Lạc tự động rời giường được sao?
Bà chạy nhanh vào nhìn, con trai bảo bối đang chỉ mặc độc quần lót ôm chân lăn qua lăn lại trên sàn nhà, rên rỉ vang cả phòng.
Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nu-phu-luc-tra-nu-bach-lien-hoa/258135/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.