>Nghê Già vừa đi, cụ Việt liền quay đầu nhìn Việt Trạch, cười: “Không biết Nghê Già nha đầu thì có hay gì không, nhưng mà, mục tiêu của bà Nghê, chỉ sợ, là cháu đấy!”
Việt Trạch không có cười, mím môi mỏng, rõ ràng là, không có hứng thú.
Cụ Việt cười: “Có điều, nha đầu kia thật ra rất thông minh! Nhìn qua thì tưởng là cho cháu một bậc thang, nhưng thực ra là muốn lôi cháu sang trợ trận vào tiệc sinh nhật của nó. Ha ha, hay lắm!”
Cụ Việt cười ha hả trêu chọc, còn tưởng Việt Trạch sẽ có phản ứng gì đấy, ai ngờ, cháu trai bình tĩnh của cụ vẫn bình tĩnh rất triệt để.
Cụ Việt thấy vậy mà đau lòng —
Cháu trai nhà họ Nghê tuy rằng hay gây sự, nhưng… ít ra.. cũng có tình cảm phong phú! Ninh Cẩm Niên nhà họ Ninh cũng là đứa tình cảm biểu cảm phong phú! Cho dù là Ninh Cẩm Hạo nhà họ Ninh, ờ thì lạnh lùng thật, nhưng mà lạnh lùng như chim cánh cụt nam cực thì cũng vẫn là một loại biểu cảm mà!
Nhưng mà, khổ nỗi Việt Trạch nhà cụ, ôn hòa lắm, không mặn không nhạt, là cái kiểu gì đây!
Cụ Việt vô cùng ưu sầu, nếu bảo là cháu cụ không biết biểu cảm thì, cũng không phải. Nhà cụ có 17 thằng cháu sinh xấp xỉ cùng năm với nhau, từ hồi bé đã đưa cả vào trong doanh trại quân đội đặc chủng tập huấn rồi. Việt Trạch chỉ đến lúc gặp 16 thằng còn lại, mới có cái gọi là cảm xúc.
Nhất là khi nó gặp thằng thứ 10 trong 16 thằng, là anh họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nu-phu-luc-tra-nu-bach-lien-hoa/258131/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.