Ngay lúc này có vài bóng người chạy ngang qua trước ngựa.
Đinh Hạo thoáng nhìn bất giác xúc động mãnh liệt, vội nhảy xuống ngựa chạy sang hướng mấy người ấy, họ chính là Quan đại nương, tổng quản Diệp Mậu Đình của Tề Vân Trang và sư gia Phương Gia Tuấn.
– Hài nhi, con về rồi ư?
– Đinh đệ!
– Đinh thiếu hiệp.
Ba người đồng thanh lên tiếng chào hỏi.
Đinh Hạo chấp tay trả lễ, nhìn Quan đại nương với đôi mắt ửng đỏ, chỉ kêu được một tiếng “đại nương” thì uất nghẹn chẳng nói tiếp được nữa.
Quan đại nương vỗ nhẹ lên vai Đinh Hạo, bi thương nói:
– Hài nhi, mọi người đang làm mộ cho phụ thân con.
Đinh Hạo cố gắng đè nén mối tình đầy xúc động, nói:
– Linh cữu của cha đâu?
– Đã chuyển đến đây rồi.
– À, Quan bá phụ cũng đến rồi sao?
– Họ vào Đại Hình Sơn tảo thanh sào huyệt Kim Long Bang, chắc nay mai sẽ về tới ngay thôi.
– Chuyện ... như thế nào vậy?
– Bọn ta ra Bắc được nửa đường thì được truyền tin của Trang Khắc Thành, phát động chiến dịch tảo thanh Kim Long Bang. Hài nhi, không ngờ kẻ chủ mưu là Trịnh Tam Giang, lão trốn thoát rồi phải không?
Đinh Hạo nghiến răng trỏ vào cái hộp buộc sau yên ngựa, nói:
– Thủ cấp của Trịnh Tam Giang ở trong hộp gỗ này đây.
Diệp Mậu Đình và Phương Gia Tuấn cùng thất thanh kêu “a” một tiếng. Quan đại nương xúc động mãnh liệt, nói:
–
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nho/2327633/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.