Đinh Hạo tra kiếm vào bao, Trịnh Tam Giang tỏ ra thân mật nói:
– Tôn hiệu của bằng hữu là Tử Yên Khách ư?
– Đúng thế.
– Lượng thứ bản nhân kiến thức hạn hẹp, ngoại hiệu của bằng hữu hình như trên giang hồ ...
– Chưa từng nghe nói bao giờ phải không?
– Đúng vậy.
– Hà hà hà, ta chưa từng tham dự vào bất cứ chuyện thị phi nào trên giang hồ cả. Lần này tìm kiếm Hắc Nho có thể nói là lần đầu tiên hành tẩu giang hồ nên cái danh hiệu Tử Yên Khách làm sao Bảo chủ biết được.
Thấy thái độ của Đinh Hạo rất ngạo mạn, Trịnh Tam Giang cười nói:
– Thế thì chẳng trách, nhưng bằng hữu có thể cho biết tên họ để tiện xưng hô không?
– Không cần thiết, vì nếu ta nói bừa một cái tên thì Bảo chủ cũng chẳng biết là thật hay giả, Bảo chủ chỉ cần gọi là Tử Yên Khách thì được rồi.
– Thế cũng được, còn về vấn đề liên minh ...
Đinh Hạo làm ra vẻ trầm tư một hồi rồi nói giọng miễn cưỡng:
– Xem như ta đồng ý liên minh với Bảo chủ, nhưng có một số điều kiện cần nói trước ...
– Xin cứ nói.
– Ta liên minh với Bảo chủ chỉ với mục đích riêng là tìm Hắc Nho nên ngay sau khi xong việc thì sẽ cáo từ ngay.
– Được, bản nhân cũng không dám miễn cưỡng giữ các hạ lại. Tuy nhiên ...
– Có chuyện gì?
– Danh bất chính thì ngôn bất thuận. Danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nho/2327620/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.