Thình lình, một bóng người đẩy cửa bước vào thì ra là một tú sĩ trung niên.
Đinh Hạo ngẩng đầu lên nhìn, gương mặt trông rất quen thuộc, nhưng không làm sao nhớ ra gặp y ở đâu, bèn trầm giọng hét :
− Tại sao bằng hữu chẳng quen biết mà xông vào phòng người ta?
Tú sĩ trung niên kinh ngạc nói :
− Hiền đệ, ngươi không nhìn ra ta sao?
− Ngươi là ai?
− Xích Ảnh Nhân, có nhớ chăng, Xích Ảnh Nhân...
− Xích Ảnh Nhân! Từng nghe nói rồi... nhưng mà chúng ta từng gặp nhau ở đâu?
− Hiền đệ, còn nhớ tiểu đảo ở giữa hồ chăng?
− Tiểu đảo giữa hồ... hình như ta từng đến đó...
Xích Ảnh Nhân trầm giọng hét lớn :
− Đinh Hạo, định lực của ngươi đâu mất rồi, cố gắng suy nghĩ xem, Ly Trần đảo, Xích Ảnh Nhân, suy nghĩ đi nào, cố sẽ suy nghĩ đi nào?
Đinh Hạo kinh ngạc ngắm nhìn Xích Ảnh Nhân, cố gắng tập trung ý nghĩ lại, dù sao đinh lực của hắn cũng thuộc loại siêu phàm nhập thánh, cuối cùng đã khôi phục lại một ít ký ức, nhưng không mấy rõ lắm.
Xích Ảnh Nhân từng chữ một nói :
− Đinh Hạo, chúng ta tình bạn như ruột thịt, ngươi còn nhớ chăng? Ngươi nhớ thử nào, mau lên Xích Ảnh Nhân...
Đinh Hạo suy nghĩ một cách đau khổ, cuối cùng nghi hoặc nói :
− Ngươi là đại ca chăng?
Xích Ảnh Nhân mừng quýnh nói :
− Đúng rồi, suy nghĩ tiếp nữa đi!
− Ta... không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nho/2327549/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.