Đinh Hạo vung thanh kiếm trong tay lạnh lùng nói:
– Độc Phong Hậu, mi chuẩn bị tự bảo vệ lấy mạng sống.
Độc Phong Hậu cười mỉa mai nói:
– Tiểu huynh đệ, lão bất tử hôn mê đã đành, ngay cả ngươi cũng hồ đồ thế sao? Ta thật chẳng nỡ giết ngươi.
Đinh Hạo nói từng chứ một:
– Tại hạ phải ra tay đây.
Độc Phong Hậu thản nhiên như chẳng hề có gì xảy ra nói:
– Tiểu huynh đệ, chớ nói mãi làm gì, ngươi cứ ra tay.
Đinh Hạo tằng hắng một tiếng, tung ra một kiếm, Độc Phong Hậu thoáng nhìn thấy tình hình khác thường, má phấn biến sắc, vội đưa tay vào túi... nhưng muộn rồi.
Oa! Một tiếng thảm rú rạch xé không khí vang xa, Độc Phong Hậu té quỵ xuống, máu phía trước ngực chảy ra tua tủa.
Đinh Hạo mặt lạnh như tiền, từ từ tra kiếm vào bao.
Ông lão xúc động nói:
– Hài nhi, hỏa hầu của con thâm hậu hơn trước nhiều.
– Tất cả do lão nhân gia ban cho vậy.
Má phấn Độc Phong Hậu co rút một hồi, đôi môi phấn son mấp máy vùng vẫy kêu lên:
– Ngươi... ngươi thật...
Rồi gục đầu sang một bên tắt thở.
Ông lão nhìn xác chết Độc Phong Hậu nói:
– Lão phu liệu trước y phải có một ngày hôm nay.
Ngay lúc này, một âm thanh đinh tai khó chịu từ sườn núi xa xa vang đến:
– Lão bất tử kia, xảy ra chuyện gì thế?
Ông lão chưa kịp mở miệng, thì Đinh Hạo bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nho/2327487/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.