Trần Thanh Vân
HẮC NHO
Hồi 31
Giết Người Bịt Miệng
- Nếu đến lúc cần mượn sức lão ca, tiểu đệ sẽ cầu khẩn ngay.
– Đừng nói lời xa lạ thế này, đệ chẳng ngại gian nan nguy hiểm tiếp giúp Toàn Tri Tử, cũng đồng như chính lão ca ca ta thọ ân vậy, uống nước nhớ nguồn, đây chính là bản sắc của người giang hồ vậy.
– Tiểu đệ chẳng có ý thi ân cầu báo.
– Thế thì đệ vẫn còn khách sáo.
– Vâng tiểu đệ xin nhân chỉ giáo vậy.
– Há há há thế mới là khá.
Đinh Hạo suy nghĩ một hồi nói:
– Lúc nãy lão ca nói rằng hùn hạp làm ăn với Toàn Tri Tử?
– Đúng vậy!
– Cũng đồng nghiệp sao?
– Không, không phải thế, đệ hiểu sai rồi, chúng ta đồng đạo cúng là bạn thâm giao, lão ca đi ngàn nhà duyên trăm hộ nên thấy nghe chẳng kém, còn Toàn Tri Tử thì kinh lịch phong phú, hai ta bắt tay với nhau, chúng ta còn là người chứ nào phải thần thánh bằng không làm sao biết hết chuyện thiên hạ được.
– Tiền bối nói cũng có lý, cứ nói dấu vết Thạch vân ấn của Lãnh diện thần ni ở đâu thì lão chịu.
– Hắn quả thật cũng bị nhốt oan mười năm, lão ni ấy thật độc ác, chỉ lỡ một câu nói mà bỏ tù người ta mười năm.
– Nghe nói lão vô tình tiết lộ bí mật của thần ni?
– Thật ra có hại gì đâu?
– Phen này tiểu đệ ra hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nho/2327463/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.