Đinh Hạo lòng đau như cắt lạnh lùng nói:
– Tiền bối đã quá ngày lỡ hẹn, hơn nữa hai bên chẳng có thâm thù đại hận cứ thế bỏ qua cho rồi!
Ngọc Diện Hiệp Tư Đồ Thanh cười như điên như cuồng nói:
– Không, người tranh một khẩu khí, Phật tranh một lư hương, thân làm võ sĩ há dễ dàng cam lòng bỏ qua như thế này.
Lòng Đinh Hạo trầm xuống nói:
– Ý tiền bối là...
– Mục đích lão phu đã nói rõ, bây giờ đến ngươi vậy!
– Vãn bối vẫn không thể phụng cáo!
– Làm sao có thể nói như vậy được ư?
– Vãn bối vẫn chưa nói hết, món nợ này do vãn bối chịu vậy.
– Không được, ngươi phải nói trước, ngươi có phải truyền nhân của Đô thiên kiếm khác Đinh Triệu Tường chăng?
– Không phải nhưng vãn bối cứ xem như phải vậy.
– Hiện giờ hắn ở đâu?
Đinh Hạo nổi nóng nói:
– Nếu vãn bối không đặng chiêu của tiền bối thì vãn bối lập tức phụng cáo.
Ngọc Diện Hiệp Tư Đồ Thanh lớn tiếng nói:
– Toan Tú Tài, ngươi là hạng người cuồng ngạo quá thế!
Đinh Hạo bình tĩnh nói:
– Chẳng phải tại hạ cuồng ngạo, trên đời này có nhiều sự tình bất đắc dĩ phải làm thế.
– Ngươi quyết tâm cùng lão phu giao chiêu một phen?
– Ý vãn bối chỉ nói món nợ này do vãn bối trả cho xong!
– Phải cố gắng trả vậy.
– Ngươi là hậu bối lão phu không muốn bị mang tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nho/2327459/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.