“Ngươi lặp lại lần nữa xem nào?” 
 Mọi người không thể tin vào tai mình, trợn mắt há miệng. 
 Ninh Vân Phồn nói: 
 “Nói đúng ra là nàng đã luân hồi chuyển thế trở lại, lúc ở Linh Sơn, các lão tổ đều gặp rồi.” 
 Nếu là trước kia, bận tâm đến tình cảnh của Ninh Vi, ông sẽ cố gắng giấu giếm giúp nàng. Nhưng bây giờ bản thân Ninh Vi còn lười giả vờ, đương nhiên ông cũng không có lý do gì để phủ nhận. 
 Huống chi, vấn đề nan giải nhất bây giờ của Tu Chân giới là Đoàn Khung Dạ, người Tiên môn dù có kiêng kỵ chuyện Kiếm tiên luân hồi chuyển thế không minh bạch thì hiện tại cũng chỉ có thể mượn sức nàng mà thôi. 
 Yến Bình Minh nhíu mày, nói với hàm ý chỉ trích: 
 “Chuyện lớn như thế, sao không nói sớm hơn?” 
 Ninh Vân Phồn cười: 
 “Thế thì phải hỏi Tiên môn, nếu không bị thời cuộc bức bách, Tiên môn sẽ đối xử với con bé thế nào?” 
 Trên nguyên tắc, một nhân vật phức tạp như vậy, chắc chắn phải ở lại Tiên môn, chờ bị điều tra rõ ràng toàn bộ mọi căn nguyên xong mới được thả ra ngoài sinh hoạt bình thường, lại còn bị giám sát mọi lúc mọi nơi. 
 Lúc ngươi còn là Tiên, tất cả đều kính ngưỡng ngươi. 
 Ngươi đọa tiên hạ phàm rồi, ai còn khách khí với ngươi nữa? Tu chân giới trải dài mấy ngàn năm, hiện tại, ích lợi của Tiên môn mới là tối thượng. 
 Yến Bình Minh tỏ vẻ bất mãn: 
 “Ngươi quá không tín nhiệm Tiên môn rồi đó!” 
 “Không phải không tín nhiệm, là quá hiểu các ngươi thôi.” 
Ninh Vân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-thieu-dao-duc-cua-tu-chan-gioi/4666707/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.