Chuyện dài lắm. 
 Tiếng rồng ngâm vừa rồi đúng là Vọng Trần. 
 Nhưng thủ phạm chính lại là mảnh vảy rồng mà Ninh Vi mang về từ Vân Hà Trấn. 
 Trong nhẫn trữ linh có quá nhiều linh vật hỗn tạp, nên khi bổ sung linh khí dưỡng nguyên, đã lẫn vào một thứ kỳ quái. 
 "Ôi… chết tiệt, là vảy rồng của Vọng Trần…” 
 A Đài quá sợ hãi, linh ảnh màu xanh biếc gần như văn vẹo. 
 Ninh Vi mặt không biểu cảm, nhìn chằm chằm miếng vảy ma long lơ lửng giữa không trung, phảng phất hiện ra rồi lại biến mất, khóe miệng trào ra một dòng máu đen. 
 Nỗi u uất ngày hôm ấy… cứ dai dẳng mãi 
 Nàng vốn định ngắt kết nối kịp thời, nhưng trong đầu chợt lóe lên một đoạn hồi ức. 
 Thang mây, tiên điện, áo đen... 
 Chỉ thoáng qua trong chớp mắt, Ninh Vi chưa kịp định thần đã xảy ra chuyện gì. 
 Nàng nhíu mày trầm tư, đột nhiên bắt đầu hấp thu miếng vảy rồng này. 
 "Ê ê ê, ngươi bụng đói ăn quàng đấy à?!" 
 A Đài suýt ngất, lao tới ngăn cản nhưng bị lá chắn bằng kiếm khí xung quanh Ninh Vi đẩy lùi. 
 Nàng hít một hơi lạnh. 
 Tổ tông ơi! Cái này mà cũng ăn được sao?! 
 Những vết nứt trên người Ninh Vi vốn chưa lành hẳn giờ lại vỡ tung, mồ hôi lấm tấm trên trán, nàng khép mắt lại, tập trung hấp thu miếng vảy rồng của Vọng Trần. 
 Ký ức về tiên giới bị phong ấn rất lâu, lần lượt hiện lên vô cùng rõ ràng. 
 ...... 
 Vân Thần Tông. 
Hậu quả từ việc làm của Ninh Vi chính là tiếng rồng ngâm vang dội khắp khu vực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-thieu-dao-duc-cua-tu-chan-gioi/4666684/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.