Khi các đệ tử thân truyền còn ở huyễn cảnh Lâm Trạch, Mộ Dung Ảnh đã nghĩ tới việc chuẩn bị đường lui.
Giờ bị sư huynh chưởng môn ép khai báo, con đường lui này đã phát huy tác dụng.
Hắn khóc trước để tỏ lòng tôn kính.
"Sư huynh… ta không làm chuyện gì trái với lẽ trời đâu, sư huynh có thể bỏ kiếm xuống không, coi như vì ta!"
Mộ Dung Ảnh bám chặt lấy thân cây không chịu xuống, Ninh Vân Phồn ôm Thiên Thần kiếm đứng dưới tàng cây lạnh lùng nhìn hắn.
Tu sĩ các tông môn khác cơ bản đã về tông, dù có người gặp bọn họ ồn ào ở đây, vừa nhìn thấy là người Vân Thần Tông cũng sẽ ngầm hiểu mà tránh đi.
"Ồ… leo cao đấy nhỉ."
Ninh Vi thong thả bước tới, giọng điệu có phần nghiền ngẫm.
Yến Nghiêu đứng bên cạnh, lạnh nhạt hơn rất nhiều.
Mộ Dung Ảnh thấy hai người như gặp sát tinh, tuyệt vọng thêm mấy phần, bắt đầu đàm phán điều kiện:
"Nói trước là không được động thủ!"
Ninh Vân Phồn:
"Ngươi giải thích trước đi đã."
Mộ Dung Ảnh lấy lại bình tĩnh, chuẩn bị tinh thần:
"Thực ra kiếm pháp của ta…"
Ninh Vân Phồn ngắt lời:
"Ngươi kể từ vụ trứng ma long đi."
Mộ Dung Ảnh: "..."
Mộ Dung Ảnh thở dài một hơi, điều chỉnh một tư thế thoải mái hơn, cũng dễ nhìn hơn.
"Sư huynh biết đấy, ta không có gia thế hiển hách như các người, từ tay trắng lăn lộn được đến vị trí hiện tại, ta rất trân trọng cuộc sống bây giờ, nên không muốn nhắc tới mấy chuyện liên lụy quá sâu xa kia…"
Ninh Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-thieu-dao-duc-cua-tu-chan-gioi/4666681/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.