"Rốt cuộc ngươi……"
A Đài bị bóp cổ, toàn thân bị ma diễm trói buộc.
Linh nguyên của Thập Châu Xuân chưa hồi phục, Văn Lan chỉ khẽ nắm hờ, nàng đã không nhúc nhích được.
Dưới sự hoành hành ngang ngược của ma diễm, ý thức A Đài hỗn loạn, không thể nhận ra có một tia linh lực khác lạ đang thẩm thấu vào cơ thể.
Văn Lan nhỏ giọng dỗ dành:
"Ngủ một giấc, nàng ấy sẽ đến."
Hào quang của Thập Châu Xuân tắt lịm, ủ rũ rơi vào tịnh trì.
A Đài ý thức mơ hồ, linh thể trở về kiếm, đi theo Thập Châu Xuân.
Trong Lâm Trạch, ma khí tiêu tán hoàn toàn, như thể Văn Lan chưa từng đến.
...
"Sư huynh sư tỷ, phía trước có một con Bạch Hổ cấp cao!"
Nhiếp Tuyền chỉ về một hướng hét lớn, ma long cảm nhận linh vật còn nhạy hơn người thường, mắt mọi người đều sáng rực lên.
Cách giành điểm số trong tranh tài ba tông, một là thu phục linh vật, hai là đến trung tâm Lâm Trạch trước.
Con Bạch Hổ này đẳng cấp không thấp, chắc chắn là một điểm số lớn.
Trong mắt đệ tử thân truyền, đó không còn là linh hổ.
Mà là điểm số di động.
"Xông lên!"
Ninh Vi cầm trúc kiếm, ra lệnh.
Năm bóng người lao vụt qua nàng, ngự kiếm phóng đi với nhiệt huyết sục sôi.
Ninh Vi bị gió thổi tung một chút, thấy mọi người đều bay đi, cúi xuống lặng lẽ nhìn cây trúc kiếm trong tay. Mấy người này làm thế khiến nàng trông kém sang hẳn.
"Đậu má."
Kiếm trận rơi xuống chặn đường Bạch Hổ, Bạch Hổ kinh hãi muốn xông thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-thieu-dao-duc-cua-tu-chan-gioi/4666668/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.