"Ai?"
Ninh Vân Phồn lập tức nhíu mày.
Trạc Uyên quan sát sắc mặt Ninh Vân Phồn, lại quét qua mọi người ở đây, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Diệp Quan Tiêu.
Hắn dừng hai giây, nhanh chóng thu hồi ánh mắt nói:
"Ninh Vi, Vân Thần Tông."
"Không được."
Ninh Vân Phồn ánh mắt kiên định, đáp rất quả quyết.
Nam Cung Vân Vân kinh ngạc nhìn Ninh Vân Phồn, áp sát tai hỏi nhỏ:
"Đó không phải là đồ đệ đã chết mười ba năm trước của ngươi sao? Sao y có thể độc ác vậy, lại đòi cả thi thể của tiểu cô nương!"
Nam Cung Vân Vân chau mày, không hiểu nổi sự biến thái của Trạc Uyên.
"..." Sắc mặt Ninh Vân Phồn cực kỳ phong phú.
Trạc Uyên thưởng thức biểu cảm của mấy tu sĩ chính đạo này, lặng lẽ uống nửa chén trà.
"Chuyện ở Vân Hà Trấn thương lượng thế nào cũng được, nhưng ân oán cá nhân giữa ta và Ninh Vi hơi sâu sắc, nhất định phải có người này."
Diệp Quan Tiêu không hiểu bước lên hỏi:
“Vi Vi nhà ta chỉ là một cô bé yếu đuối như thế, con bé có thể kết thù gì với ngươi?"
Wow, cô bé yếu đuối! "Khụ khụ…”
Trạc Uyên bị sặc dữ dội, đặt chén trà xuống cãi tay đôi với Diệp Quan Tiêu.
"Nàng ta mà yếu đuối?!"
"Nàng ta yếu đuối mà đốt sạch chỗ hồ sơ ta mất công điều tra bao lâu, yếu đuối đến mức ta mở hết uy áp vẫn bình yên vô sự, còn rạch ta một kiếm! Yếu đuối mà quấn lấy vị ma tôn như ta đấy đánh nhau, đánh chán rồi bèn dẫn người chạy mất?!?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-thieu-dao-duc-cua-tu-chan-gioi/4666649/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.