"Đây là kiếm pháp Lâm Uyên."
Ninh Vi thu thế, ngón tay lướt nhẹ trên thân kiếm Phụng Dạ.
Bộ kiếm pháp này do Văn Lan sáng tạo khi còn là một trong tứ đại Kiếm Tiên.
Chiêu thức quỷ quyệt biến ảo, tàn khốc cực đoan, nhưng lại có thể phối hợp hoàn hảo với kiếm pháp truyền thống của Vân Thần Tông, hỗ trợ lẫn nhau.
Ninh Vi nói:
"Phong cách này rất độc đáo, cũng không sợ ngươi không phối hợp được với bọn Sở Anh.”
A Đài nói:
"Ngươi có biết hắn mà học được thứ này, lại để Nhiếp Tuyền phun cho ít ma khí, ra ngoài có thể cầm Thập Châu Xuân hô to “Lão tổ Văn Lan giá lâm” luôn không?"
Yến Nghiêu: "..."
Trừu tượng quá.
Ninh Vi nhanh trí:
"Ngươi đã cho ta một gợi ý hay, ta có thể làm bình xịt chứa ma khí và độc khí, biết đâu có tác dụng kỳ diệu."
A Đài nhíu mày: "Hả?"
Những ngày tháng ngươi không ở tu chân giới rốt cuộc đã trải qua những gì? "Sở Anh không biết có thể phun lửa không, Thẩm Hàm Thanh hình như vô dụng, thôi thì làm linh vật may mắn vậy..."
Ninh Vi tính toán kỹ lưỡng, lên kế hoạch cho từng người.
Yến Nghiêu và A Đài chỉ sống một kiếp, không thể hiểu nổi tư duy của Ninh Vi, đờ đẫn nhìn nàng.
Yến Nghiêu chớp mắt, lặng lẽ lấy lại Phụng Dạ.
"Dạy ta đi, ta học."
Ninh Vi hoàn hồn, nhìn hắn đầy ẩn ý sâu xa:
"Sao ta cứ có cảm giác ngươi học xong sẽ dùng nó đánh ta?”
Hai người thực sự đánh nhau không ít.
Ninh Vi quay đi:
"Thôi để ta đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-thieu-dao-duc-cua-tu-chan-gioi/4666636/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.