Về chuyện của Ninh Vi, ngay cả các lão Thiên Thu Các cũng biết rất ít. 
 "Nó có phải huyết mạch Ninh gia không mà tế tổ? Đứa bé này căn bản không biết từ đâu đến." 
 "Nhỏ tiếng thôi, đây là người do lão tổ và Ninh Vân Phồn chọn, họ Ninh là được rồi, ngươi để ý làm gì nó có phải người họ ta không?” 
 "Nhưng chúng ta đang tế tổ Ninh gia, trên văn bia có tổ tiên của nó không? Năm xưa lão tổ đưa nó đến Vân Thần Tông ta đã thấy không ổn, không cha không mẹ lại còn lai lịch không rõ." 
 "Đừng nói nữa, Ninh Vân Phồn đến rồi!" 
 Thời khắc sắp đến, người cần có mặt đều đã đến đủ. 
 Ninh Phù Xuân và Ninh Vân Phồn cùng xuất hiện, Ninh Vân Phồn vừa đến, ánh mắt đã dán chặt vào Ninh Vi. 
 Trước mắt mọi người, không hề che giấu sự quan tâm và thiên vị từ tận đáy lòng. 
 Ninh Phù Xuân cười: 
 "Chưởng môn rất yêu thương Ninh Vi nhỉ." 
 Ninh Vân Phồn mỉm cười: 
 "Các chủ cứ đùa, đứa bé do ta nuôi dưỡng tự nhiên phải để ý, không thì đứa bé không còn, đêm ngày khó ngủ vẫn là chính mình." 
 Nếu là người khác, ông đã lười đến chẳng thèm liếc. 
 Hai người này sánh vai bước đi, bất kỳ trưởng lão hay các lão nào cũng phải nhường đường, bao gồm cả gia chủ Ninh Quy Thanh. 
 Bởi một người đại diện Thiên Thu Các, một người có cả Vân Thần Tông đứng sau, còn Ninh gia chỉ là một thế gia vọng tộc hùng mạnh, rốt cuộc không thể sánh bằng. 
Bên cạnh Bia Trường Thanh, Ninh Vi tỉnh táo lại, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-thieu-dao-duc-cua-tu-chan-gioi/4666627/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.