Hồn phách đã định trước là không thể tồn tại lâu dài. 
 Ninh Vi không biết khi tỉnh dậy mình sẽ nhớ được bao nhiêu, chỉ kịp dặn Lục Du Bạch trước khi hồi hồn: 
 "Thiên Thu Các nhất định phải đi, nhưng phải cẩn thận Phong Thanh Ngưng, nhớ nhắc ta”. 
 Lục Du Bạch gật đầu, chân thành nói: 
 "Tiểu sư tỷ, trông tỷ giống như một đại ma đầu đoạt xá người khác ấy, phải đề phòng đại năng tu chân chính đạo nhìn thấu". 
 Nghe cũng có lý. 
 Ninh Vi cười khẩy: 
 "Vậy mà ngươi còn nghe lời ta?" 
 Lục Du Bạch ngập ngừng, không đáp lại, chỉ lấy Hoàn Hồn Đan từ hộp thuốc, ngồi dựa vào bệ ngọc nơi bản thể Ninh Vi đang nằm, chờ đút thuốc giải. 
 Ninh Vi đặt tay lên vai Lục Du Bạch, nhìn thân thể mình nói: 
 "Giữ bí mật giúp ta, vất vả rồi". 
 Lục Du Bạch do dự, sau đó đút giải vào miệng nàng. 
 ... 
 Hồn phách tách khỏi bản thể gây tổn hại lớn cho thân thể. May mắn là lần này Ninh Vi không vận dụng quá nhiều lực lượng thần hồn, nhưng chỉ với nửa khắc ly hồn như thế cũng khiến nàng mê man cả ngày. 
 Lục Du Bạch lén lút đưa nàng về đỉnh núi của dược tu. 
 Tối đó, Ninh Vân Phồn về Thần Cung không tìm thấy người, đã tìm đến tận chỗ dược tu. 
 "Tiểu sư tỷ hôm nay ở chỗ bọn ta, chỉ là lỡ ăn nhầm linh thực nên ngủ quên thôi, chưởng môn sư bá đừng lo". 
 Lục Du Bạch nở nụ cười ôn hòa, vẻ mặt thành khẩn. 
Không thành khẩn cũng không được, nếu chưởng môn biết được chuyện hai bọn họ đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-nguyet-quang-thieu-dao-duc-cua-tu-chan-gioi/4666615/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.